Sau cái ngày mà Mục Giản đến Chúc Tĩnh phong thăm Xương An Diệp, tiếng tăm của hai người với cái tên thiếu niên Lộ Sương mà còn chưa từng thấy mặt kia càng ngày càng nổi.
Xương An Diệp thiệt muốn ba chấm. Y chưa có làm gì mà, làm sao lại xuất hiện scandal liên quan đến y được.
Triều Ca phụ trách hóng tin tức hộc tốc chạy về. Hắn chính là một vẻ muốn nổi khùng:
" Má nó chứ, sư huynh như này không được rồi. Huynh mau làm gì đi chứ, không nhanh là tiếng tăm của huynh bị hủy hoại trong tay họ Mục cùng họ Lộ đó. "
" Làm sao?? Làm sao?? Có gì hot??" Xương An Diệp kéo hắn ngồi xuống, mau nói cho ta a.
" Mọi người nói rằng, Lộ Sương cảm thấy áy náy vì hắn là nguyên nhân dẫn đến việc huynh cùng họ Mục đánh nhau cho nên đã đích thân làm túi hộ mệnh đem đến tặng cho hai người. Ai ngờ, Mục Giản ôn hoà nhận lấy, huynh lại chà đạp ghét bỏ. Hại Lộ Sương đau lòng đến phát sốt mấy đêm. "
" Cái đệch má nó. " Xương An Diệp tức giận đến mức đập bàn đứng dậy, hại Triều Ca giật mình suýt ngã ngửa ra sau.
Lộ Sương này nhân cơ hội y đang bị thương mà làm càn. Họ Mục đáng ghét, ta ghim, ghim, ghim. Ngươi không đứng về phía ta mà dám đứng về phe nhãi tép đó. Tra nam.
Mục Giản ở nơi nào đó hắt xì, sống lưng dọc lên là một luồng lạnh lẽo. Hắn hơi rụt cái cổ. Hình như có ai đang rủa hắn.
" Đại sư huynh, cái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024353/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.