Từ sau lần Cẩm Chi Minh đến, Mạc Tĩnh cùng Du Niệm có vẻ an phận hơn.
Du Niệm không còn thấy tăm hơi, Mạc Tĩnh bị nói cho câm nín cũng chỉ biết chiều lòng ba chồng, có chút gọi là quan tâm đến Xương An Diệp. Nhưng mỗi lần đến trước cửa chung cư thăm Xương An Diệp rồi thì đều bị đóng cửa không tiếp khách, làm bà ta ôm một cục tức ra về.
Qua 3 tháng đầu, thai nhi cũng đã hình thành đầy đủ bộ phận cơ thể, so với thời kì ban đầu thì đã rất cứng cáp rồi. 3 tháng đầu nguy hiểm qua đi, Xương An Diệp lại hoạt bát tràn đầy sức sống như ban đầu.
Sắp đến năm mới, Xương An Diệp đã bàn với Xương Lữ Nguyệt sẽ về nhà 1 chuyến tầm 5 ngày, sau đó muốn về đón Tết cùng Cẩm Thiệu Huân.
Xương Lữ Nguyệt suy nghĩ một hồi muốn ngăn cản, mang thai hơn 3 tháng, đi lại rất bất tiện. Nhưng Xương An Diệp nhất quyết không chịu. Cậu chính là muốn đi du lịch thôi a, ở nhà sắp bị ngột ngạt chết rồi.
Cẩm Thiệu Huân nghe tin liền sống chết bám lấy cậu không cho đi, ủy khuất hề hề nhìn cậu.
Cẩm Thiệu Huân: ".....". Em đi rồi, chồng em phải làm sao??!!!!!
Xương An Diệp thiệt là bó tay, đành phải hoãn lại, sau Tết sẽ về. Cẩm Thiệu Huân sung sướng muốn vẫy vẫy cái đuôi.
" Lại đây, ông nội bảo ta qua đây đi mua sắm với cậu. " Mạc Tĩnh đứng ở cửa ra lệnh.
Xương An Diệp chu môi, không thích, cậu không đi. Xương An Diệp làm vẻ áy náy: " Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024344/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.