" Dưới lòng đất ?? " Cẩn Tư Ngôn nhíu mày. Xương An Diệp đem chuyện mình biết kể cho Cẩn Tư Ngôn cùng Thanh Trì Phong. Trong cái quân đội tác chiến, hai người này là đáng tin tưởng nhất rồi, cũng là hai người thân cận nhất với. cậu.
" Tại sao em biết chuyện này?" Cẩn Tư Ngôn cùng Thanh Trì Phong đều nhìn cậu, nheo nheo con mắt.
Xương An Diệp chột dạ mà chẹp cái môi, nói thế nào đây : " Thì .... ừm... em đã vào trong khu rừng kia xem xét rồi. Đúng, đúng, đã vào xem rồi, không may bị ngã một cái liền phát hiện một hang động lớn dưới lòng đất..."
Thanh Trì Phong ngay lập tức lo lắng nhìn sang, kéo người vào lòng xem xét: " Anh bị ngã?! Có đau không? Bị thương chỗ nào phải nói em biết?"
" Không có." Xương An Diệp đẩy hắn, nghiêm túc đem toàn bộ sự việc có ở hang động đó nói cho hai người nghe.
" Ý em nói ở dưới đó có cỏ ngũ sắc, mà đám cỏ đó có công dụng thần kì như chữa lành vết thương, cải tử hoàn đồng..? " Cẩn Tư Ngôn có chút không tin lắm nhưng hắn cũng không nghĩ rằng Xương An Diệp nói dối.
Thanh Trì Phong ôm ôm eo Xương An Diệp, sờ soạn khắp người cậu, phát hiện đúng là không có bị thương mới gật gù nhưng vẫn không buông bàn tay đang bóp bóp mông cậu
" Tú ân ái thì về nhà ." Cẩn Tư Ngôn đen mặt. Hai con người chết tiệt, dám ở trước mặt hắn làm ra mấy cái hành động mờ ám như thế, biết hắn từng tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024313/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.