Tan học, mấy đứa nhóc đều được người thân đến đón về, Liên Từ cũng vừa kéo cái balo ra khỏi cổng trường. Thấy mẹ xa xa, nó lao nhanh đến như một cơn gió, nó muốn ăn xúc xích a. Phải bảo mẹ mau mau đi mua
Ai ngờ, Xương An Diệp ở gần đó nhìn thấy, bèn rống: " Cô ơi , trưa nay Liên Từ bắt nạt bạn trong lớp, nó cào bạn xước cả tay , còn đá bạn nữa. Xí hổ quá đi. Không cho có cái kẹo mút liền đánh bạn. Bạo lực nha."
Mẹ Liên Từ bình thường thì hiền thật nhưng mà mỗi lần nó gây ra lỗi gì đấy là vô cùng đáng sợ.
Liên Từ nghe vậy run cả chân, nó gân cổ : " Mày nói láo, tao không có đánh bạn. Tao rất ngoan."
" Đứa nào nói láo là con chó ghẻ. Liên Từ là rùa rụt đầu làm mà không dám nhận. Xí hổ, xí hổ, xí hổ. " Xương An Diệp mặc kệ nó giận, trêu chọc còn ngoáy ngoáy cái mông.
Cố Nhất Hiên bước đến chỗ mẹ Liên Từ, vạch tay áo bị cào xước mấy vết , còn vạch áo lên cho xem bụng bị đạp đến thâm tím. Như thể muốn nói Liên Từ chính là con chó ghẻ.
Mẹ Liên Từ nhìn thấy có hơi nghi ngờ nhìn nó. Liên Từ rụt cái cổ. Nhìn bộ dáng là biết, mẹ Liên Từ lập tức xách tai nó: " Mày giỏi ghê , mau về nhà nằm lên giường vạch mông ra. Đã dặn đi học phải hoà đồng với các bạn cơ mà! "
Liên Từ bị véo đau, còn ngoái cổ lại bắn cho Xương An Diệp cùng Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-nam-chinh-khong-voi-sao-ta-phai-voi/1024278/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.