Kể từ lần đó, cô không còn cho anh hôn môi nữa, nói là sợ đau, anh hôn lên không nặng không nhẹ, mà cô lại còn công việc đang dang dở, anh chỉ có thể hôn và vuốt ve chân cô, lần khó khăn nhất mà anh phải chịu đựng chính là khi hôn ra vệt đỏ lên một bên chân của cô, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy dấu hôn của mình trên cặp đùi trắng nõn của cô, quyến rũ dụ hoặc, làm cho anh hưng phấn kích thích đến cao trào.
Cô không thích nên đã không để cho anh chạm vào cô trong một thời gian dài.
Diệp Trăn đi thảm đỏ xong thì vào phòng nghỉ ở hậu trường trước, chị Lưu nói nhỏ vào tai cô: “Hôm nay hai anh em Tiêu Văn và Tiêu Sách đều ở đây, em phải kiềm chế một chút.”
Diệp Trăn nhàn nhạt ừ một tiếng, thái độ thờ ơ hiển nhiên không để hai anh em này vào mắt, chị Lưu đã nhìn thấy nhiều nên cũng không trách móc, dù sao thì từ sau khi ly hôn, cô chưa từng nhìn thấy Diệp Trăn làm ra bất kỳ hành động kỳ quái nào, ngược lại là Tiêu Sách, cô đã gặp anh ta vài lần, cô có thể mơ hồ nhìn thấy sự thâm trầm và nguy hiểm từ đáy mắt của anh.
Tiêu Sách đến gõ cửa, chị Lưu vừa nhìn thấy anh thì đã cảm thấy đau cả người, “Tiêu tổng, Trăn Trăn của chúng tôi đang nghỉ ngơi, lát nữa còn phải chuẩn bị lên sân khấu trao giải, hay anh hãy đợi lát nữa rồi lại đến?”
Tiêu Sách nói: “Tôi đến chào chị ba rồi sẽ lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-my-nhan-co-doc/874177/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.