Editor + beta: ?ℓσℓιsα?
Tiêu Văn lại ngất xỉu lần nữa, ngay cả ông nội cũng bị kinh động, tay chân nhanh nhẹn đưa anh đến bệnh viện, bệnh viện nói anh bị tức giận, yêu cầu anh phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, tuổi đã lớn rồi, không thể dễ dàng tức giận được, thân thể chịu không nổi. Sau vài cú đả kích, Tiêu Văn vốn còn tính là trẻ khỏe dường như đã già đi mười tuổi, sự xanh xao và mệt mỏi trên khuôn mặt cũng không thể nào che giấu được.
Mẹ Tiêu Văn vốn còn đang đau lòng, nhưng vừa quay đầu thì đã bị Dương Nhược Nhược chạy đến bệnh viện dựa vào trên giường bệnh khóc lóc làm cho tức giận đến mức đau đầu chóng mặt!
“Ai cho cô vào đây?!” Mẹ Tiêu cũng không thèm quan tâm đến phép xã giao cơ bản nhất, chỉ vào mũi cô nói, “Cút cho tôi, cô là đồ sao chổi mau cút đi chỗ khác! Đừng đến rước tai họa cho con trai của tôi!”
Dương Nhược Nhược đỡ bụng, sợ hãi nhìn mẹ Tiêu: “Dì ơi, con thật sự yêu Tiêu Văn, con còn đang mang thai con của anh ấy……”
Mẹ Tiêu hừ một tiếng, liếc mắt nhìn bụng của Dương Nhược Nhược, đập thật mạnh lên trên bàn: “Ai biết là của ai? Cút đi, ở đây không chào đón cô!”
Dương Nhược Nhược sợ tới mức sắc mặt đáng thương nhìn mẹ Tiêu, vừa bỏ chạy vừa bảo vệ bụng.
Khi đi tới cửa, cô nhìn thấy Diệp Trăn, cô ta đang dựa vào tường, khóe miệng mỉm cười, bình tĩnh tao nhã, ánh mắt cao cao tại thượng, giống như là từ trên trời cao nhìn xuống dưới, “Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-my-nhan-co-doc/874174/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.