Bà cụ còn tặng cho anh một phong bao lì xì lớn: “Con bé đó thật sự rất lợi hại, cháu cũng mau cố gắng đi, đừng để bị người ta bỏ quá xa.”
Đường Trạch không có ý tưởng muốn cố gắng, bỏ quá xa? Hơn nữa có ai dám cạy góc tường của Đường ngũ thiếu anh? Anh trực tiếp tát một cái là bay thẳng lên trời, không muốn sống nữa hay sao!
Thời điểm mọt sách trở về thì vừa lúc chính là cuối tuần, anh còn đi ra sân bay đón cô, đợi ở sân bay nửa tiếng đồng hồ, ai ngờ ngay ánh mắt đầu tiên đã nhìn thấy mọt sách của anh đang tán gẫu với một tên nam sinh xa lạ, anh và cô cũng chưa bao giờ nói chuyện vui vẻ như vậy đâu!
Nam sinh kia khoảng 18 tuổi, bộ dáng thanh tú, vừa thấy chính là dạng người trắng trẻo mềm yếu không thể chống đỡ nổi, còn đang nói cái gì mà Archimedes*, anh chưa từng nghe qua, càng nghe không hiểu, rốt cuộc thì bọn họ đang nói về toán học hay là đang nói về vật lý?
*Archimedes: Nhà triết học, toán học, vật lý học Hy Lạp cổ đại
Anh cắn răng, đút tay vào trong túi quần rồi đi ra, lấy ra bộ dáng thuộc về đại thiếu gia thứ năm của Đường gia —— nếu như không cẩn thận thì anh sẽ bị mọt sách cặn bã cho đội nón xanh!
Thiếu niên cao lớn ăn diện đặc biệt một phen, ánh mắt đen nhánh sáng ngời lại sâu thẳm, thần thái hiên ngang, khẽ nhếch đầu, vừa kiêu ngạo vừa đẹp trai.
Anh hét lên từ xa: “Mọt sách!”
Cuối cùng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-my-nhan-co-doc/874142/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.