Sắc mặt của Ngụy Thiệu quá mức lạnh nhạt và nghiêm túc, ánh mắt anh càng lúc càng u trầm hắc ám, anh ta kinh hãi đến mức không dám bước ra ngoài.
Cho dù đã sớm quen với sự lạnh lùng của người đàn ông thì anh ta cũng phải sợ hãi với bộ dáng tức giận của anh.
Diệp Trăn bị xướng tên, trợ lý đặc biệt nhìn cô đầy đồng cảm, nhưng Diệp Trăn lại rất bình tĩnh, cô đặt túi kẹo mừng xuống rồi đi theo người đàn ông tiến vào trong văn phòng.
Khi người đàn ông bước vào trong văn phòng, anh liền cởi áo khoác ra rồi ném sang một bên ghế sô pha, những ngón tay thon dài nới lỏng cà vạt ra, anh đi đến đứng yên trước cửa sổ sát đất, bóng lưng thẳng tắp tựa như một ngọn núi Tùng Sơn.
Nhưng chỉ một lát sau, anh nghe thấy phía sau có tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, giọng nói vẫn sạch sẽ bình thản trước sau như một: “Ngụy tổng có gì muốn phân phó?” Không hề có chút sợ hãi hay lo lắng, ngay cả một chút khẩn trương cũng không có.
Ngụy Thiệu nghĩ, dường như anh chưa từng thật sự được nhìn thấy một chút thần sắc thất thố nào ở trên người của Diệp Trăn, từ trước đến nay cô vẫn luôn ngoan ngoãn và yên tĩnh, lúc đi theo anh cũng chưa bao giờ đưa ra bất kỳ yêu cầu nào, ngay cả khi anh nói lời kết thúc thì cô vẫn ý thức được sau một thoáng sững sờ, cô không hỏi anh tại sao, cũng càng không dây dưa với anh, chỉ trả lại cho anh một nụ cười nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-my-nhan-co-doc/874124/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.