Editor + beta: 🌼ℓσℓιsα🌼
Nhưng mà ba ngày sau, Thẩm Lan lại đến khu 69, suýt nữa cô đã không nhận ra nơi này.
Khắp mặt đất đều là những ngôi nhà đổ nát xen lẫn mùi cháy khét không biết tên, mặt đất thấm đẫm máu tươi ướt át, váy cô mặc quá dài nên cần phải dùng tay giữ lấy thì mới không bị dính máu trên mặt đất. Mỗi lần vô tình đi qua một đống phế tích thì có thể nhìn thấy chân người bị đè nặng dưới tảng đá, mặc cho việc có binh lính tìm kiếm người sống sót, thu dọn xác dã thú, nhưng trong thời gian ngắn như vậy cũng không thể thu dọn sạch sẽ hoàn toàn, thương vong quá nhiều, thỉnh thoảng còn có thể tìm thấy một người sống vẫn đang hô hấp dưới một đống thi thể.
Trên mặt đường cũng có không ít người sống sót, quần áo bọn họ dính vết máu, ánh mắt đờ đẫn, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, trong miệng lẩm bẩm cái gì đó……
Cô cố gắng chịu đựng cơn quặn thắt trong dạ dày để không nôn ra ngoài.
Cô nghĩ đến những người chị em của mình, bọn họ sợ hãi trước những gì đã xảy ra ở khu 69, bây giờ cho dù có thế nào thì bọn họ cũng không chịu ra ngoài, bọn họ nói nơi này quá đáng sợ, người dân ở đây bẩn thỉu và hôi hám, ngu ngốc thiếu hiểu biết, thứ duy nhất có được chính là nghèo nàn và lạc hậu, từ nay về sau, cuộc tấn công của dã thú có thể làm cho bọn họ né xa nơi này ra ba thước, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-my-nhan-co-doc/2351241/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.