Nguyên Khôi nhìn Đức Tuấn hồi lâu, cậu rõ ràng không tin lời hắn ta nói. Nhưng cậu cũng không cần hắn ta phải hoàn toàn giữ lời hứa với mình, cái cậu cần chỉ là thời gian.
Cậu vừa nghĩ như vậy, linh hồn liền bị hút về phía thân thể của Đức Tuấn, cảm nhận được sự sống đang xói mòn trên cơ thể mình rồi dần dần tan biến cùng ác quỷ...
"Tiểu chủ nhân, tôi thấy kỳ lạ lắm."
Tiểu Hắc lúc này đã hoá thành hình người, nó nhìn hai tay mình, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất lạ, cảm thấy nguồn năng lượng nó vừa hấp thu có chút quen thuộc, nhưng lại không biết quen thuộc ở chỗ nào. Từ lúc thân thể Đức Tuấn ngã xuống, nó cứ ngẩn người như vậy nhìn tay mình, cũng không xác định được bản thân muốn tìm kiếm điều gì nữa?
Hạ Kỳ Như không biết hai linh hồn đã bị tráo đổi, cũng không biết người mình vừa lệnh cho Tiểu Hắc giết là Nguyên Khôi chứ không phải Đức Tuấn. Lúc này nghe Tiểu Hắc nói vậy liền cho rằng nó không quen với lực lượng của Quỷ Vương nên cũng không nghĩ nhiều, chỉ lạnh nhạt nói.
"Trước lạ sau quen. Mau kéo Nguyên Khôi về đi, đừng để cậu ta ở đó lâu quá."
Cô vừa nói vậy, từ không trung chợt xuất hiện một vật thể không xác định lao về phía bọn họ, cho đến khi nhìn kỹ vật thể đó, cả cô và Tiểu Hắc đều ngẩn người.
Người này là Đức Tuấn!!!
Vậy....Nguyên Khôi ở đâu? Đệ tử mà cô muốn thu nhận lưu lạc ở nơi nào rồi???
Hạ Kỳ Như chợt giơ tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650530/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.