Ba ngày sau.
"Tiểu chủ nhân, thần giới hình như mất sạch kiên nhẫn rồi, bọn họ hiện đang cử người xuống muốn xử lý cô đó."
Khi Hạ Kỳ Như đang nằm lười trên ghế sưởi nắng, Tiểu Hắc chợt bay đến chỗ cô sốt ruột nói. Nó chỉ là linh thức, đánh quái thì nó làm được, nhưng còn đánh thần? Hic, nó còn muốn sống lâu thêm chút nữa.
Tiểu Hắc nói xong thấy cô vẫn nằm trên ghế liền quay lại quấn lên cổ tay cô.
Thôi kệ đi, có sống cùng sống có chết cùng chết. Cứ coi như nó là một thuộc hạ mù quáng trung thành vì tiểu chủ nhân của mình đi.
Lại nói mặc dù Hạ Kỳ Như chỉ ăn không ngồi rồi nhưng cả người cô lại không lên cân chút nào, ngược lại càng ngày càng gầy, xương cổ tay, cổ chân đều lộ rõ, làn da cũng trắng như người sắp chết. May mắn thay ấn đường chưa chuyển màu đen, gương mặt cùng dáng người vẫn có thịt cũng chưa đến nỗi gầy trơ xương, nếu không chắc nó cho người chuẩn bị sẵn phần mộ cho cô mất.
Không, bây giờ nó nên gọi điện đặt sẵn rồi mới đúng. Thần giới đã tìm đến cửa rồi cơ mà.
Trong lúc Tiểu Hắc đang nghĩ xem nên xây mộ cho chủ nhân của mình ở đâu cho hợp phong thủy, tiểu chủ nhân của nó lại lấy điện thoại ra xem lịch, sau khi xem xong liền cảm thán.
"Ôi, mình đã đến đây được ba tháng rồi cơ à. Nhanh thật đấy."
"..."
Còn nhanh sao, tiểu chủ nhân, cô sắp lập kỷ lục làm người chết sớm nhất trong lịch sử xuyên qua các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650523/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.