Hạ Kỳ Như phát hiện ra đầu óc của Nguyên Khôi tương phản với năng lực hắn đang sở hữu. Vì để tránh trường hợp hắn bị kẻ xấu lợi dụng cô liền dặn hắn chỉ được đi theo và nghe lời một mình cô mà thôi. Nguyên Khôi thấy cô chịu nói với mình liền gật đầu lia lịa, ánh mắt nhìn cô hơi híp lại biểu thị sự vui vẻ.
Hạ Kỳ Như không vì thế mà thay đổi sắc mặt, vẫn nhìn cậu ta lạnh giọng nói.
"Vui đến vậy cơ à?"
Gật gật.
"Không thể nói chuyện sao?"
Sau một lúc do dự, lại gật đầu.
Hạ Kỳ Như thấy vậy liền im lặng vài giây, sau đó mới nói tiếp.
"Vậy bây giờ tôi hỏi, cậu chỉ cần gật hoặc lắc đầu thôi nhé? Nếu đồng ý thì gật đầu đi."
Lần này Nguyên Khôi gật đầu rất nhanh, dáng vẻ nhìn cô càng thêm chăm chú. Hạ Kỳ Như phớt lờ ánh mắt long lanh của câụ ta, lạnh nhạt hỏi
"Giờ cậu có thể nhập thoát hồn tùy ý?"
Gật đầu.
"Cậu rất sợ đám sương đen kia?"
Gật đầu.
"Bây giờ cậu có thể tỉnh lại được không?"
Ừm, hiện tại cậu ta chỉ có thể giao tiếp với cô ở dạng linh hồn, nếu nhập hồn vào xác liền lập tức rơi vào hôn mê, chẳng khác nào một cái xác chết.
Tiếp tục gật đầu.
"Vậy nếu cậu rời thân thể của mình quá lâu thì có sao không?"
Nguyên Khôi có vẻ không hiểu ý cô cho lắm, mãi một lúc sau mới lắc đầu.
Ngay từ khi còn bé cậu ta đã có khả năng đặc biệt này, nhưng mẹ cậu ta lại cho rằng cậu ta bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650521/chuong-218.html