Hạ Lăng giữ đúng lời hứa sau khi đặt tay Hạ Kỳ Như vào tay Lục Cửu xong cậu không rời đi ngay mà lùi ra sau mấy bước, an tĩnh đứng ở phía sau chị mình như một người kỵ sỹ bảo vệ nữ hoàng của mình. 
- Hạ Kỳ Như, lâu rồi không gặp. 
Vào lúc hai người Hạ Kỳ Như và Lục Cửu hoàn thành bước cuối cùng của buổi lễ, từ dưới khán đài, một người đàn ông lạ mặt từ từ đứng lên. 
Những người ở xung quanh, nhất là vệ sỹ của Lục Cửu đều ngẩn người ra. 
Người này là ai vậy, vì sao ban nãy bọn họ không phát hiện ra hắn ta? 
Trái ngược với vẻ kinh ngạc lẫn hoảng hốt của mọi người, Hạ Kỳ Như lại có vẻ trấn tĩnh hơn nhiều, cô hơi nhếch môi nở nụ cười hứng thú. 
- uầy, ngươi đến muộn hơn ta tưởng nha, Cảnh Thiên đại nhân. 
- Tiểu Hạ, có chuyện gì vậy? 
Lục Cửu ngu người rồi. 
Không phải mọi người đều nói hắn chính là Cảnh Thiên lịch kiếp sao? 
Sao bây giờ là người đàn ông kia? 
Và nếu người kia là Cảnh Thiên, vậy thì...hắn...hắn lại là ai đây? 
- chút chuyện nhỏ đó mà, anh và Hạ Lăng cứ ở đây đợi em nhé. 
Hạ Kỳ Như hôn hắn một cái coi như an ủi, sau đó cô đẩy hắn sang chỗ Hạ Lăng, một chân cô đồng thời dẫm mạnh lên nền đất. 
Tức thì ở dưới mặt đất vô số đồ án hình tròn với những họa tiết kỳ lạ đột nhiên xuất hiện, nếu nhìn từ trên cao xuống, cả hội trường đám cưới lúc này đang được vây lại bởi một hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650486/chuong-184.html