cô Tiểu Hạ đang nghĩ gì vậy?
Tuấn Phong đột nhiên quay người lại khiến Tiểu Hạ vì không kịp đề phòng mà đâm sầm vào ngực hắn.
Tiểu Hạ vừa xoa cái mũi đáng thương của mình vừa nói.
- không có gì, tôi đang nghĩ khi nào anh cho em trai tôi nghỉ phép đây.
Tuấn Phong nghe vậy thì cười lớn, một lúc sau mới nói.
- Tiểu Hạ yên tâm đi, tôi không làm gì Hoàng Minh đâu.
- tôi không có ý đó.
Tuấn Phong thuận thế tiếp lời.
- tôi biết cô không có ý đó, chỉ là dạo này công ty có chút việc cần cậu ấy xử lý thôi, khi nào xử lý xong tôi sẽ cho cậu ấy nghỉ phép về với cô ngay.
- tôi biết rồi, cảm ơn anh.
Tiểu Hạ mỉm cười gật đầu cho có lệ, nhưng trong lòng lại có suy tính khác.
Khoảng thời gian sau đó Tuấn Phong thi thoảng lại đến đi dạo cùng cô, còn hay nói chuyện với cô để cô đỡ buồn chán, thế nhưng cô vẫn không cách nào thích ứng được.
Chịu thôi, cứ nhìn mặt hắn là thiện cảm lại về âm vô cùng.
Lại thêm việc hắn bóc lột sức lao động của em cô một cách quá đáng, cho nên cô càng không thích hắn tý nào.
Tiểu Hạ nghĩ đến đây lại tự vấn bản thân mình, cô dù sao cũng là chị gái sao có thể để em trai một mình bươn chải ở bên ngoài, bản thân lại chỉ biết ngồi một chỗ hưởng thụ thôi chứ.
Dù sao nhà họ Hoàng bây giờ đã không còn như xưa, cô không thể cứ mãi là cô tiểu thư cái gì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650472/chuong-170.html