Hoàng Minh, em làm gì vậy?
Tiểu Hạ tự dưng bị ép quay mặt đi liền thấy khó hiểu, cho nên sau đó cô liền quay đầu lại muốn xem thằng nhóc kia định làm gì, không nghĩ lại vừa vặn nhìn thấy con dao trong tay nó, cô không kịp suy nghĩ gì cả, lập tức chạy đến chắn giữa hai người.
Hoàng Minh vội vã thu con dao lại.
- chị, đây là cơ hội để chúng ta giết hắn đó.
Giết hắn rồi mối nguy cơ sẽ được giải trừ, cậu cũng không lo lắng đời này chị cậu hồi phục hay không hồi phục ký ức nữa.
Chỉ cần cô bình an cùng cậu sống những ngày tháng yên bình đến hết đời là được.
Tiểu Hạ không biết suy nghĩ của cậu, vẫn kiên quyết chặn giữa hai người.
- Hoàng Minh, người giết bố mẹ chúng ta không phải Lục Cửu, anh ấy cũng từng cứu chị rất nhiều lần, em không thể giết anh ấy được.
Tiểu Hạ cô không phải là loại người lấy ơn báo oán như vậy, cô càng không thể để người thân còn lại duy nhất của mình trở thành dạng người như vậy.
- chị tránh ra đi.
Hoàng Minh khó khăn lắm mới tìm được cơ hội ra tay lại bị chị mình cản lại, cậu lại không dám làm cô bị thương nên chỉ có thể dùng võ mồm.
Tiểu Hạ vẫn không tránh ra, kiên quyết ngăn cản đến cùng.
- chị không cần biết kiếp trước bọn chị là kẻ thù truyền kiếp hay gì đó, chị chỉ biết anh ấy đã cứu chị.
Hắn đã cứu cô, còn không chỉ một lần.
Tiểu Hạ thừa nhận bản thân cũng bị tấm chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650468/chuong-166.html