Nửa đêm.
Hạ Kỳ Như đang men theo con đường nhỏ bên cạnh một khu chung cư, một sinh vật cấp thấp đột nhiên lao ra, cô vốn đã đề phòng sẵn nên con quái vật này vừa lao ra liền bị cô chém đôi, lúc chúng nó chưa kịp nhân bản, con quái vật bên cạnh cô đã lao tới xé xác chúng nó.
"..."
Quái vật lén nhìn cô gái bên kia một chút, thấy cô không chú ý tới bên này liền nhét vội miếng thịt vào miệng, sau lại liếc sang bên kia một chút, lại cho tiếp một miếng.
Nhưng nó vừa nhét đến miếng thứ ba, tay liền bị sống kiếm đập một cái.
Con quái vật tủi thân muốn chết.
Nó là động vật ăn thịt mà, sao cô có thể bắt nó ăn chay chứ?
Hơn nữa nó đã nghe lời cô chỉ ăn thịt mấy sinh vật cấp thấp này, không ăn thịt người rồi mà, cô vì sao vẫn đánh nó chứ?
Con quái vật không cam tâm, nhưng sau cũng không dám lén lút ăn vụng nữa.
Nó học theo mấy bộ phim hay thấy cô xem kia, vừa thấy cô quay người liền đấm đá loạn xạ vào không khí, còn chửi cái gì đó nữa, nếu Hạ Kỳ Như mà quay lại nó liền lập tức quay lại vẻ bình thường, chuyên tâm tiêu diệt mấy con quái vật cấp thấp kia.
Hạ Kỳ Như cảm thấy không đúng lắm, nhưng lại không biết điểm khác biệt ở chỗ nào, thế nên cô lại tiếp tục đi tiếp.
Con quái vật thấy vậy liền rất đắc ý mà vui vẻ chạy theo sau cô, thi thoảng lại giúp cô xử lý vài kẻ theo đuôi.
Bất giác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650434/chuong-132.html