"Lão Bạch, đến giờ này vẫn còn muốn hóng hớt sao? Còn không đi cứu người đi."
Hắc Vô Thường thấy lão pháp sư chuẩn bị làm phép thì đập lên gáy Bạch Vô Thường một cái.
Tuy bọn họ muốn Hạ Kỳ Như chết, nhưng không có nghĩa là bọn họ muốn linh hồn cô sẽ bị đánh tan.
Thứ bọn họ cần chính là linh hồn của cô, hồn tan rồi thì còn làm ăn được gì nữa.
"Sợ gì, dù sao cũng có chết được đâu mà lo."
Bạch Vô Thường vẫn một bộ dạng quần chúng ăn dưa hóng hớt, vẻ mặt cực kỳ ung dung, bị Hắc Vô Thường đánh cũng không giận còn cười.
"Hơn nữa ngươi nên mong bọn họ thành công đi, cô ấy càng suy yếu chúng ta càng có nhiều cơ hội hơn đấy."
Tốt nhất là xử lý dứt điểm cái tên âm binh kia thì càng tốt.
Mất đi người bảo vệ Hạ Kỳ Như sẽ dễ đối phó hơn nhiều.
Hắc Vô Thường: "..."
Rốt cuộc thời gian qua cái cô Hạ Kỳ Như kia đã làm gì lão Bạch nhà hắn để khiến hắn ta từ một tên sát thần mặt lạnh lại biến thành một tên lưu manh bỉ ổi không từ thủ đoạn thế này.
Bạch Vô Thường: "..."
...
Trong lúc hai người Hắc Bạch Vô Thường đang đấu khẩu với nhau thì phía bên kia, vị đạo sĩ bắt đầu vẽ một trận pháp lớn trên nền đất.
Ông bà Nguyễn nhìn những ký tự kỳ quái kia, vẻ mặt hai người mù mờ hoàn toàn không hiểu gì cả, thế nhưng ông bà cũng không dám nói gì mà yên lặng quan sát vị đạo sỹ kia.
Vào lúc nét vẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650420/chuong-118.html