Hạ Kỳ Như ngủ đến chập tối mới tỉnh lại, sau khi cảm thấy thân thể trở lại bình thường, cô liền ngẩng đầu lên nhìn Cảnh Thiên. 
Kết quả chỉ nhìn thấy khuôn cằm cùng sườn mặt góc cạnh của hắn. 
Nhưng mà...tên này đúng là yêu nghiệt mà. 
Càng nhìn càng hút mắt là thế nào? 
Vì sao ngày xưa cô không thấy hắn đẹp trai vậy chứ? 
Hạ Kỳ Như nhìn rồi nhìn, đột nhiên có cảm giác mãnh liệt muốn hôn người kia một cái. 
Hạ Kỳ Như: "..." ! ! ! 
Ngủ nhiều nên sinh ra ảo giác sao? 
Bình tĩnh. 
Hít thật sâu nào. 
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Cảnh Thiên đột nhiên nghiêng người, ôm chặt cô vào trong lòng mình. 
Mặt Hạ Kỳ Như lập tức dán lên lồng ngực Cảnh Thiên. 
Thế nên thay vì hít được không khí trong lành, cô lại hít vào toàn mùi hương nam tính của ai đó. 
Hạ Kỳ Như giống như bị sặc, ho hồi lâu mới ngừng, cũng đồng thời đánh thức luôn người bên cạnh. 
- nàng tỉnh rồi? 
Cảnh Thiên thấy cô ho thì tốt bụng vỗ lưng giúp cô, còn quan tâm hỏi han. 
- nàng sao vậy, ta làm nàng khó chịu ở đâu sao? 
"..." 
Hạ Kỳ Như nghe xong lại ho càng thêm dữ dội. 
Khụ...khụ...sặc chết ta rồi. 
Cmn, đừng có dùng giọng điệu đấy nói với cô. 
Làm như cô và hắn vừa làm chuyện gì mờ ám không bằng. 
- xuống giường ngay cho ta. 
Hạ Kỳ Như vừa nói xong chân cũng co lên, một cước đạp Cảnh Thiên bay xuống giường. 
Cảnh Thiên vội vàng giải thích. 
- Tiểu Nhiên Nhi, ta chưa là gì nàng cả, ta thề. 
- ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650344/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.