- tiểu thư.
Hạ Kỳ Như vừa tiếp đất, người còn chưa đứng vững đã bị hàng chục người vây lại dọa cho một trận, sau giây phút hãi hùng ban đầu cô cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh.
- mọi người làm gì ở đây vậy?
- tiểu thư, chúng ta tới đón cô về nhà, lão gia mong cô lắm rồi.
- ừm.
Hạ Kỳ Như phủi phủi vạt váy, lấy tư thế của tiểu thư đài các mà bước đi, chỉ là cứ có cảm giác bản thân hình như quên cái gì đó rồi.
Hạ Kỳ Như kiểm tra khắp người một lượt, sau mới đưa tay gõ đầu mình một cái.
Đúng rồi, cô quên không đi đón Cảnh Thiên theo rồi.
Thế là có người vừa đi được nửa đường lại hớt ha hớt hải quay lại.
- tiểu thư cẩn thận.
Thị vệ kia chưa kịp tiến lên, Hạ Kỳ Như đã đâm sầm vào lồng ngực của một người rồi, cô hơi lùi ra sau, thấy là Cảnh Thiên thì ngạc nhiên không thôi.
- Tiểu Cảnh, thì ra ngươi ở đây rồi à?
- tiểu thư, người đó là...
Tên người hầu đó chưa kịp nói xong đã bị đánh ngất, mấy người còn lại cũng không thoát khỏi số mệnh, trong chớp mắt không gian chỉ còn lại hai người Cảnh Thiên và Kỳ Như mà thôi.
Hạ Kỳ Như dù run lắm rồi nhưng vẫn cố gắng đứng im tại chỗ nhìn chằm chằm Cảnh Thiên không chớp mắt, hắn chưa rút kiếm, không cần sợ.
- Tiểu Cảnh, huynh làm sao vậy?
- muội sớm biết ta là ai rồi đúng không?
Cảnh Thiên không trả lời cô mà âm trầm nói, ban sáng hắn vì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650338/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.