Trong lúc Ái Thy còn đang lo lắng thấp thỏm, Hạ Kỳ Như rất nhanh đã trở lại, Ái Thy hơi chần chừ một lúc rồi nói.
- cái đó...An Di, cậu và anh Phong nói chuyện gì vậy? Nếu cậu không muốn nói cũng không sao đâu, tớ...
- ừm, vậy thì thôi.
Hạ Kỳ Như nói xong liền trèo lên giường, trước khi kéo rèm lại thì quay sang nói với Tiểu Vũ.
- dọn xong thì về đi, tôi muốn ngủ.
Tiểu Vũ bị đuổi thì sửng cồ lên.
- cậu coi tôi là gì hả? Giúp việc chắc? Lâm An Di, cậu khinh người nó vừa thôi, này...có nghe thấy tôi nói gì không hả? Con kia...mày điếc à?...
Mặc kệ Tiểu Vũ chửi thế nào, Hạ Kỳ Như vẫn không đáp lời cô ta, Tiểu Vũ điên lắm, đang muốn lôi cô xuống thì rèm đột nhiên bị kéo ra, Hạ Kỳ Như không kiên nhẫn phun đúng một chữ.
- cút.
- cậu...
Tiểu Vũ vô thức cảm thấy xung quanh rét lạnh, nhưng bỏ đi thì mất mặt quá, đang lúng túng thì Ái Thy lên tiếng giải vây, giọng hơi cứng nhắc.
- Tiểu Vũ, cậu qua đây đi, đừng chọc cậu ấy nữa.
- cậu đợi đó cho tôi.
Tiểu Vũ nói xong thì đi tới chỗ Ái Thy, lúc này trái tim của cô ta mới dần bình ổn trở lại.
- Ái Thy, cậu có thấy lạnh không?
Tiểu Vũ xoa xoa hay tay mình, Ái Thy mặt trắng bệch gật đầu nói.
- hơi lạnh thật, hay cậu đưa tớ ra ngoài sưởi nắng đi.
Tiểu Vũ không nhìn thấy nhưng mà cô ta thấy, xung quanh chỗ Hạ Kỳ Như có rất nhiều hồn ma đang nhe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-muoi-kiep-nhan-duyen/1650320/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.