Sáng hôm sau, ánh sáng dịu nhẹ của buổi sớm len lỏi qua khung cửa sổ, rọi vào căn phòng ấm cúng của hai chị em. Mẹ Kiều nhẹ nhàng mở cửa bước vào, trên tay bà là chiếc khăn bếp lau khô đôi tay sau khi chuẩn bị xong bữa sáng.
- Mai Vũ, Doãn Kì, dậy nào! Bà cất giọng nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực của một người mẹ.
Mai Vũ cuộn tròn trong chăn, mắt nhắm mắt mở, chỉ khẽ rên rỉ:
- Mẹ ơi, thêm năm phút nữa thôi mà...
Doãn Kì, trái lại, bật dậy ngay lập tức:
Dậy đi chị! Chúng ta còn phải đi câu cá nữa chứ! Cậu nhóc vừa nói vừa vỗ nhẹ lên chăn của chị mình, khuôn mặt đầy háo hức.Được rồi, được rồi, chị dậy đây.Mai Vũ mỉm cười bất lực, xoa đầu em trai rồi kéo chăn ngồi dậy. Cô dụi mắt nhìn mẹ, hỏi:
Mẹ đã chuẩn bị đồ ăn sáng chưa ạ?Xong rồi, mấy đứa rửa mặt nhanh rồi ra ăn. Mẹ làm bánh cuốn và cháo thịt bằm cho bữa sáng hôm nay đấy.Mẹ cô vừa nói vừa kéo rèm cửa, để ánh sáng tràn ngập khắp căn phòng.
- Nghe thơm quá! Con đi ngay đây!
Doãn Kì nhanh nhẹn lao ra khỏi giường, chạy vù vào nhà vệ sinh. Mai Vũ cũng chậm rãi bước xuống giường, vừa uể oải vừa mỉm cười khi cảm nhận được không khí ấm áp của buổi sáng quê nhà.
Trong lúc chị em rửa mặt và thay đồ, mẹ Kiều đứng chờ ngoài cửa, nhắc nhở thêm:
Đừng quên mang theo mũ và nước uống. Nắng buổi sáng cũng gay gắt đấy.Dạ, con nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-mon-qua-cua-thanh-xuan/3735197/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.