Buổi sáng hôm sau, ánh nắng nhẹ nhàng trải khắp khuôn viên trường. Không khí tươi mới của ngày nghỉ cuối tuần khiến mọi người thoải mái hơn. Mai Vũ đang ngồi bên bàn học nhỏ trong ký túc xá, tận dụng khoảng thời gian yên tĩnh để hoàn thành vài việc cá nhân.
Bất ngờ, có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng. Cô ra mở cửa và thấy Phong Uy đứng đó, khoác trên mình chiếc áo khoác giản dị nhưng vẫn đầy phong cách. Anh đứng thẳng, tay đút túi, nhưng có chút bối rối trên khuôn mặt điềm tĩnh thường ngày.
- Chào buổi sáng.
Phong Uy khẽ mỉm cười, giọng nói trầm ấm.
- A, chao cau.
Mai Vũ đáp lại, hơi ngạc nhiên khi thấy anh xuất hiện trước cửa phòng mình.
- Có chuyện gì sao?
Phong Uy hơi ngừng lại một chút, như thể đang lựa chọn từ ngữ cẩn thận trước khi nói. Cuối cùng, anh nhìn thẳng vào cô:
- Tôi muốn rủ cậu ra ngoài hôm nay. Đi dạo phố, xem một chút những nơi thú vị. Cậu có muốn đi cùng tôi không?
Câu nói của anh khiến Mai Vũ sững lại vài giây. Cô không ngờ rằng Phong Uy, người vốn luôn lạnh lùng và ít khi giao tiếp, lại chủ động đưa ra lời mời như vậy.
Ơ... cậu nói thật à? Mai Vũ hỏi, giọng điệu đầy bất ngờ.Sao tự nhiên lại rủ tôi đi chơi? Bình thường đâu thấy cậu như vậy.Phong Uy khẽ cười, ánh mắt ánh lên chút dịu dàng mà anh hiếm khi bộc lộ:
- Không phải lúc nào tôi cũng là người khó gần đâu. Tôi nghĩ cậu cần thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-mon-qua-cua-thanh-xuan/3735184/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.