Sau khi biết tin về vụ việc Mai Vũ bị đổ oan ăn cắp chiếc túi hàng hiệu, nam chính đi đến khu vườn riêng với tâm trạng khó chịu. Dù bề ngoài luôn tỏ ra lạnh lùng, nhưng những gì xảy ra với Mai Vũ khiến anh không khỏi suy nghĩ. Khi bước vào trong, người bạn thân của anh đã ngồi trên ghế, cầm điện thoại và không ngừng lướt qua những bài đăng bàn tán về vụ việc.
- Cậu nghe chuyện rồi chứ?
Hắn lên tiếng, không ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn dán vào màn hình điện thoại.
- Cô gái đó, cô ta thực sự dám ăn cắp? Quả là gan thật.
Nam chính ngồi xuống giường, không trả lời ngay. Một chút im lặng bao trùm, rồi anh khẽ nói, giọng điềm đạm nhưng đầy ẩn ý:
Cậu nghĩ mọi chuyện đơn giản vậy à? Tin đồn lan nhanh, nhưng chẳng có gì xác thực cả.
Người bạn ngẫng đầu lên, nhướng mày tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Cậu đang bênh cô ta đấy à? Thật kỳ lạ, tớ cứ tưởng cậu chẳng bao giờ quan tâm đến mấy chuyện nhỏ nhặt này.
Nam chính quay mặt đi, đôi mắt nhìn xa xăm, ánh mắt trở nên u tối:
Tôi không bênh ai cả. Chỉ là... đám đông thường chỉ cần một cái cớ để đổ tội. Cô ấy có thể là nạn nhân.Vậy thì sao? Người bạn cười nhạt.Dù cô ta có bị oan hay không, thì với cái gia thế không quyền lực, không ai đứng ra bênh vực, mọi chuyện chắc chắn sẽ tồi tệ hơn thôi.Nam chính im lặng, không nói gì thêm. Anh hiểu rằng những gì bạn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-mon-qua-cua-thanh-xuan/3702684/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.