Sau sự việc vừa nãy xảy ra ở cầu thang, nam chính bước nhanh qua hành lang, đầu óc vẫn còn bận rộn với những suy nghĩ mơ hồ. Ánh mắt lạnh lẽo của Liên Nguyệt Kỳ cùng những lời lẽ đầy khiêu khích của cô ta vẫn còn vang vọng trong tâm trí anh. Nhưng điều khiến anh suy nghĩ nhiều hơn lại là cách Kiều Mai Vũ đã đối diện mạnh mẽ trước tình huống đó. Cô không cúi đầu hay e ngại, thay vào đó, ánh mắt của cô dường như còn sáng lên sự quyết tâm, thậm chí có chút thách thức.
Bóng dáng cao lớn của anh lướt qua những dãy tường trống trải, đôi chân tự động hướng về khu vườn riêng của mình. "Chuyện đó chẳng liên quan đến mình," anh tự nhủ, nhưng rồi không thể không thắc mắc về cô gái đó. Từ lúc cô xuất hiện, mọi thứ xung quanh dường như bắt đầu có những biến đổi nhỏ, dù anh không muốn thừa nhận.
Khi đến gần khu vực vắng vẻ, không còn ai qua lại, nam chính bắt đầu cảm thấy bầu không khí dịu mát hơn bao giờ hết. Nơi này đã luôn là nơi anh tìm đến để tạm thời trốn thoát khỏi mọi thứ, bao gồm cả những suy nghĩ đang bủa vây. Nhưng lần này, dù cho hành lang có kéo dài đến đâu, anh vẫn không thể hoàn toàn trấn tĩnh lại. Những hình ảnh vừa xảy ra ở cầu thang vẫn hiện lên trong đầu anh.
"Sao mình lại để ý đến điều này?"
Lãnh Phong Uy tự hỏi, khẽ cau mày khi nghĩ về sự tương tác giữa anh và Mai Vũ. Lần nào cũng là trùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-mon-qua-cua-thanh-xuan/3702680/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.