Ninh Dịch Thần đã quá hiểu biết tính cách Vân Nhiễm Khanh, cô gái nhỏ này được anh cùng bố mẹ chiều chuộng đến không sợ trời không sợ đất, chỉ cần nóng nảy liền làm việc xằng bậy.
Ninh Dịch Thần sợ sẽ mất đi cô, tự nhiên sẽ không nghi ngờ mà tin tưởng lời nói của Phạm Như Nhi.
Lúc anh đang hồi tưởng, hành vi của anh dừng trong mắt Vân Nhiễm Khanh lại trở thành, có phải hay không anh không quan tâm cô ?
Vân Nhiễm Khanh nhìn ra trong con ngươi anh đang suy nghĩ sâu xa cùng giãy giụa, không ngừng cố gắng: "Anh có biết không tôi đã đợi bao lâu? Mỗi một ngày, tôi đều tự nói với chính mình, chỉ cần hôm nay Ninh Dịch Thần xuất hiện trước mặt mình, sẽ lập tức từ bỏ việc học, cùng hắn về nước. Những lời này tôi tự nói với bản thân bốn năm, 1460 ngày đêm, nhưng anh thì sao? Dù một lần cũng chưa từng xuất hiện. Hiện tại tôi mang theo bạn trai đã trở lại, anh lại giả bộ một dáng vẻ thâm tình chân thành, chẳng lẽ còn muốn nói cho tôi biết, bốn năm này dù một khắc anh cũng chưa từng quên tôi?"
Ninh Dịch Thần mở miệng, vừa muốn minh bạch cho chính mình, đã bị Vân Nhiễm Khanh trách móc: "Ninh Dịch Thần, anh nếu thật sự để ý tôi, vì sao không tìm tôi? Vì sao không xuất hiện trước mặt tôi, giải thích tất cả hiểu lầm?"
Thân hình cô vừa rời khỏi, mùi u hương như có như không quanh quẩn quanh chóp mũi anh, khiến anh khắc chế không được mà muốn tham lam ngửi lấy mùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-minh-hoang-o-tren-ta-o-duoi/1249958/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.