Chương trước
Chương sau

"nhân tiện đại gia đông đủ, bổn hoàng có chuyện cần công bố !"
Hai đương sự như nín thở từng giây. Có điều Thượng Quan Uyển Nhi bình tĩnh hơn, phân nửa triều thần đều nghe theo nàng ta, Thu Dao có nói gì đi chăng nữa thì có thể làm được gì?!
"Gần đây quốc khố thâm hụt ,mà đại gia lại ở đây ăn chơi nhàn rỗi, cho nên bổn hoàng quyết định mở đại hội thể thao ,toàn dân tập thể dục. Khuyến khích rèn luyện thân thể đối với toàn dân. Lập tức bắt đầu! "
"Nào, trước tiên chạy 100 vòng quanh cung điện cho trẫm! "
"..." Văn võ bá quan : Quốc khố thâm hụt thì liên quan quái gì tới đại hội thể thao?
* Quyết định dùng từ 'trẫm ' thay cho 'bổn hoàng' cho đỡ dài *
Hơ ,ta cũng có muốn đâu. Có điều vừa bước lên sàn đã công bố nhiệm vụ ẩn.
[nhiệm vụ ẩn: Củng cố quốc gia trong thời gian tại vị ]
Tức là phải xử lý chính sự à! Mà chính sự thì tiêu tốn ngân sách, cho nên....
"bệ hạ, vi thần tuổi cao sức yếu, xin phép bệ hạ cho vi thần cáo lui, đứng một bên quan sát !" Một vị quan đứng tuổi nói .
Thái độ của nàng ta không giống như đang xin phép mà là thông báo vậy. Cũng đúng, trước kia đám quan thần này có để Thu Dao vào mắt đâu.
"Cũng không có lớn tuổi lắm, mới có hơn bốn mươi một tí thôi mà chưa làm gì đã kêu gào đòi nghỉ ngơi rồi. Ái khanh, ngươi là trụ cột quốc gia, chút việc nhỏ này sao có thể nói không được . Chính vì thế cho nên càng phải chạy, rèn luyện sức khỏe tốt cho mọi người. Nào, chạy đi! "
"Bệ hạ !" Vị quan viên kia đột nhiên quát lớn.
Muốn làm gì, hù chết ta sao ?
Hơn nữa đám triều thần này quả nhiên không đem lời Thu Dao vào mắt, vẫn cứ đứng như trời trồng nhìn nàng.

"Haiz, xem ra trẫm phải tự mình động thủ rồi! "
Ba phút sau, phần lớn quan viên bị giã hành xong lập tức đi chạy bộ.
"Thượng Quan đại nhân, Thượng Quan ái khanh, lại đây! "
"Bệ hạ, có chuyện... " Thượng Quan Uyển Nhi còn chưa nói xong thì bị mấy cái tát giáng xuống mặt. Nàng ta tức giận trừng mắt. "Bệ hạ, tại sao lại đánh ta? "
Đánh ngươi còn cần lý do à? Đều hại chết nhân gia mà còn mặt dày như vậy được. Quả không hổ là người mang hào quang (vặn vẹo).
Thôi được, để ta kiếm cái lý do vậy!
"mấy hôm trước trẫm đọc một cuốn tạp kí (tiểu thuyết) ngoài chợ, trong đó có một nhân vật tên Thượng Quan Uyển Nhi, nàng ta rất đáng ghét! Cho nên khi biết Thượng Quan đại nhân trùng tên với nàng ta, trẫm cũng ghét lây luôn! "
Quá hay, ta thật là giỏi.
"..." Hệ thống.
"..." Chúng quan viên.
[Còn có thể loại lí do này nữa à ,sao chị không nói thẳng chị ngứa tay, muốn đánh nàng ta cho rồi!!! ]
Có thể à?
[...] Không, xin chị bình tĩnh.
"Thượng Quan đại nhân còn đứng ngây ra đó làm gì ? Sao không chạy bộ cùng chúng quan viên, là không đem lời trẫm nói vào mắt, hay là thân thể có tật xấu? "
"không sao, trẫm đã đặc biệt ưu ái chuẩn bị ngựa cho Thượng Quan ái khanh. Ái khanh chỉ cần ngồi im một chỗ để nó chạy là được. Không phí sức đâu! "

Không để nàng ta phản bác, một binh lính đã mang ngựa tới. Nhưng hành động của vị nữ hoàng này càng kinh dị hơn. Không để ý nhân gia phản kháng, nàng ta trói Thượng Quan Uyển Nhi lại, một đầu dây trói trên người con ngựa. Bốp vào mông ngựa cho ngựa chạy đi ,để ngựa kéo lê nàng ta trên đất . Thượng Quan Uyển Nhi bị nhét rẻ vào mồm, chỉ có thể phát ra âm thanh ' ư, ư.... ' . Đúng theo cách Thu Dao nói, ngươi cứ ngồi, để ngựa chạy.
Chúng quan viên da đầu một trận tê dại. Điên rồi! Sau đó nhanh chóng tự mình chạy chối chết không dám nhìn lại. Hy vọng nữ hoàng không nhắm vào bọn họ.
"Trẫm tuyên bố bãi triều! Các ngươi cứ tiếp tục chạy ,trẫm về nghỉ ngơi đây! "
"nhớ đấy, không đủ trăm vòng, trẫm đích thân tới nhà hỏi thăm các ngươi! " Sau đó vỗ mông chạy lấy người, mặc kệ quần chúng.
"..."
...
Hệ thống, ta muốn thông tin khái quát về phe phái trong triều.
[phần lớn quan văn dưới sự kiểm soát của Thượng Quan Uyển Nhi. Quan võ trung lập, quan võ quản biên cương nên chuyện trong triều, chỉ cần không động đến họ, họ sẽ không hé răng . Còn có một bộ phận rất nhỏ quan viên trung lập, không bị Thượng Quan Uyển Nhi thâu tóm ]
Bởi vì bọn hắn chức quan quá thấp, quản không được nhiều, nên nàng ta mới không để vào mắt.
Nàng ta muốn thông qua vị hoàng phu của nguyên chủ để nắm giữ triều chính. Nếu như nàng ta lập tức lên ngôi, có lẽ sẽ bị quan võ phản đối, sẽ không dễ dàng trực tiếp đăng cơ như vậy. Cho nên tiếp theo, hẳn nàng ta sẽ cố gắng thâu tóm quan võ.
Thái độ của quan võ thế nào?
[bọn họ rất khinh thường quan văn ]
Tại vì đám quan văn chỉ biết khua môi múa mép trên triều, còn bọn họ trực tiếp đánh cược tính mạng mình trên tiền tuyến biên giới quốc gia .
Thượng Quan Uyển Nhi cũng là quan văn a.
Còn điểm gì cần chú ý không nhỉ? Phải rồi, phải làm thế nào để quang minh chính đại cướp khi là nữ hoàng đây?!
[...]
Ngươi trầm mặc là có ý gì. Mặc dù ta đi hơi sớm chưa kịp nhìn xem đám thổ phỉ ,nhưng khoảng thời gian bọn họ ở Tô phủ cùng ta cướp được không ít thứ tốt. Đủ để bọn họ ăn không ngồi rồi cả đời, như vậy cũng không cần đi cướp của người khác nữa. Không đi ra ngoài gây sự cho người khác. Đây cũng là tích phúc cho họ lẫn người khác a.
[...Ha ha, xin chị đừng nói nữa .] Nó sợ tam quan của mình sớm muộn cũng bị chị gái làm cho vặn vẹo.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.