Cuối cùng Diệu Phương Sinh nôn ra m.á.u tươi, thân thể dần kiệt sức mà run rẩy, nàng vội vàng thu tay về, trong đầu hồi tưởng lại lúc ở trà lâu, việc thăm dò khả năng thấy trước tương lai và sử dụng nó, khiến sức mạnh nàng lan tỏa nhiều.
Còn cơ thể này là phàm nhân chẳng có tố chất tu luyện, nên không thể chịu đựng nổi khi nàng bộc phát sức mạnh, hiện tại nó đang biểu tình đau đớn từng lục phủ ngũ tạng.
Diệu Phương Sinh mím môi, gắng sức đứng dậy, bỗng nhiên một vệt sáng phóng thẳng về hướng này, nàng cảm nhận nguy hiểm vô hình từ nó, lập tức giơ tay tạo kết giới chặn đứng, khiến vệt sáng va chạm rồi vụn vỡ như gương.
Mà kẻ ra tay là tên cầm đầu đám thuộc hạ của Diệp Lam Cung, hắn vừa nhốt những ông lão vừa gia tăng sức lực, phóng nhiều vệt sáng nhọn hoắc như phi tiêu về phía bụi cây Diệu Phương Sinh trốn.
Nhưng đối phương không ngờ từng cánh hoa sắc bén bay thẳng qua, đồng thời cắt đôi những vệt sáng kia, nhanh chóng đ.â.m xuyên vào người hắn.
Đau đớn từ da thịt lan tràn lại nóng ran như thiêu đốt xương tủy, khiến tên cầm đầu không còn vững vàng được nữa, các ông lão bị hắn giam cầm trong kết giới cũng thi nhau chống trả, làm lớp màn chắn nứt ra.
Đúng lúc này Đường Tình Ái ôm một bức tượng chạy ra, Diệu Phương Sinh trông thấy nữ nhân ấy bôi m.á.u mình lên tượng, rồi một đạo ánh sáng xuất hiện, phi thẳng vào trận pháp mà đám người kia dày công dựng lên.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-lam-nhan-ay-van-rat-yeu-nang/5021286/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.