“Cái đó, nếu muốn rời khỏi đâu phải theo cài đặt của tiểu thuyết, viết xong kết cục là được”. Thẩm Thu Nguyệt vội vàng nói.
Cố Đật Thần hỏi tiếp: “Vậy cô viết tiểu thuyết này rốt cuộc viết cậu chuyện như thế nào?”
Thẩm Thu Nguyệt hít thở, quyết định nói tình hình tệ nhất cho anh: “Cái này nói ra rất dài, sau đó từ từ nói với anh, có một việc quan trọng mà tôi cần nói trước với anh, cái đó, tiểu thuyết của tôi không chỉ có cái này, có mấy đề tài không giống nhau, vì vậy chúng ta cái này kết thúc rồi, cũng cần vào thế giới của cuốn tiểu thuyết tiếp theo, nếu như không xảy ra sự cố, sếp Cố cần đi với tôi đến mấy cái thế giới không giống nhau”.
Cố Đật Thần:...........
Nhìn mặt Cố Đật Thần lại lạnh hơn mấy phần, Thẩm Thu Nguyệt lại ngồi gần cửa chính của xe hơn, ầm thầm tránh tổng tài càng xa, cứu mạng, tổng tài cần phun rồng lửa rồi.
“Công ty chắc không có đối xử tệ với cô phải không?” Cố Đật Thần hỏi cô, thân là tổng tài công ty, anh cho rằng phúc lợi của công ty đối với nhân viên không tốt, tại sao cuối cùng anh ta lại bị chính nhân viên của mình lừa một cách tệ hại như vậy.
“Đương nhiên không có”, Thẩm Thu Nguyệt lắc đầu, ai dám trước mắt sếp nói công ty không tốt, càng huống hồ, dựa vào lương tâm mà nói, công ty vẫn rất có lương tâm, lương cao, phúc lợi tốt, hoàn toàn không có khuyết điểm nào.
Cố Đật Thần thở dài, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-lam-kho-nu-chinh/3102152/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.