Thẩm Thu Nguyệt ấm ức nói lắp bắp: “Không có cách nào, tôi rất nghèo, dựa vào bậc lương để sinh sống, tôi trở về xem có thể mua vé số để trúng giải thưởng lớn hay không, nếu như không trúng giải thưởng lớn thì có thể trả góp khoản bồi thường cho anh”.
Cố Đật Thần khoang tay trước ngực, chau mày hỏi: “Cô cảm thấy trừ bao nhiêu tiền lương có thể bù đắp tổn thất cho tôi? Hoặc là nói cô trúng giải thưởng lớn có thể bồi thường cho tôi?”
“Số tiền....” Thẩm Thu Nguyệt nghĩ, thăm dò một con số, “5.......500 nghìn?” 500 nghìn đối với cô mà nói cần không ăn không uống kiếm tiền trong 5 năm.
“500 nghìn?” Cố Đật Thần cười lạnh, “Cô một ngày có thể kiếm tiền không chỉ con số này”.
“Sếp Cố, anh cũng quá đắt rồi”. Thẩm Thu Nguyệt đầu gục xuống bàn, thảm thương nói: “Xem ra tôi cần miễn phí làm việc cho anh cả đời”. Tổng tài đắt như vậy, cô sao có thể bồi thường được, cô xin thề, đợi về thế giới hiện thực sẽ không viết tiểu thuyết, cuốn tiểu thuyết hỏng, cô sẽ trở thành công nhân lâu dài của gia đình địa chủ cho đến hết đời!
Cố Đật Thần giơ tay gõ vào bàn, nói rằng: “Được rồi, việc trừng phạt cô đợi về hiện thực rồi nói, nhìn thấy cơ thể cô không có việc gì, lát nữa cùng tôi đến cong ty”.
Nghe được có thể đến công ty, Thẩm Thu Nguyệt đứng dậy, sương mù vừa rồi biến mất, vui mừng nói: “Được rồi, tôi lên lầu thay quần áo, lập tức xuất phát”.
Cố Đật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-lam-kho-nu-chinh/2475697/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.