Lúc ăn cơm xong trở về đã 10h30 tối, sau khi hai người nói ngủ ngon thì hai người chuẩn bị về phòng, Cố Đật Thần đi mấy bước vội vàng gọi cô, “Kiểm điểm của cô đâu?”
Nghĩ đến kiểm điểm vẫn chưa viết, Thẩm Thu Nguyệt bắt đầu khốn khổ, “Sếp Cố, cái kiểm điểm kia có thể qua mấy ngày lại nộp được không, tôi hôm nay bận cả ngày, bây giờ muộn như vậy, viết xong cũng nửa đêm”.
Nhìn cô hôm nay mệt thật sự, Cố Đật Thân cũng hào phóng cho cô đi cửa sau, “Được rồi, cho thời gian kéo dài 3 ngày”.
Thẩm Thu Nguyệt chắp tay cảm ơn, “Tạ chủ long ân”.
Cố Đật Thần nhịn không được cười, “Được rồi, nhanh về phòng nghỉ ngơi, ngày mai đừng quen làm đồ ăn sáng”.
Thẩm Thu Nguyệt nhịn không đưa phát cho anh tấm thẻ người tốt, qua hai ngày tiếp xúc, thái độ của Thẩm Thu Nguyệt đối với anh từ lúc bắt đầu nơm nớp lo sợ trở thành an nhiên thanh thản, tổng tài mặt lạnh tim nóng, là người không tệ.
Có lẽ ngày trước quá mệt, ngày thì hai buổi sáng Thẩm Thu Nguyệt không nghe thấy chuông đồng hồ, đợi cô mở to mắt thì cũng đã 8h30 sáng rồi, tiêu rồi tiêu rồi, cô vẫn cần làm cơm cho sếp Cố.
Vội vàng mặc quần áo, vừa xuống lầu nhìn thấy Cố Đật Thần đang ngồi xem điện thoại ở sô pha phòng khách, bên cạnh là ly cafe, chứng tỏ đã thức dậy rất lâu rồi.
Nhìn thấy Thẩm Thu Nguyệt, khóe mắt Cố Đật Thần nhìn cô, “Dậy rồi sao?”
Thẩm Thu Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-lam-kho-nu-chinh/2475675/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.