Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh, ngày hôm nay Cố Đật Thần đợi Thẩm Thu Nguyệt trở về, luôn cầm điện thoại ra xem có cuộc gọi đến hay không, kết quả đợi đến tan làm cũng không có điện thoại của cô, Cố Đật Thần có chút lo lắng cho cô, nhưng mà lấy điện thoại ra gọi cho cô.
Điện thoại rất nhanh được nhận, đầu giây bên kia truyền đến giọng yếu ớt của Thẩm Thu Nguyệt, “Sếp Cố”.
Cố Đật Thần đang thu dọn đồ để tan làm, nếu như không thích hợp anh cũng không để ý phúc lợi của nhân viên như cô, muốn đi đến sân bay đón cô, “Cô đến đâu rồi?”
Thẩm Thu Nguyệt khó khăn nói: “Sếp Cô,, tôi hôm nay không thể trở về rồi”.
Cố Đật Thần chau mày hỏi: “Rốt cuộc là có chuyện gì?”
“Tạm thời xảy ra chút tình hình bất ngờ, tôi có thể ngày mai mới trở về”.
“Tình hình bất ngờ gì?”
“Tôi đánh nhau với người ta bị nhốt vào đồn công an rồi”.
Cố Đật Thần giật mình, “Có chuyện gì? Cô có bị thương không?”
Thẩm Thu Nguyệt nhìn bàn tay trái được băng bó của cô, đau lòng nói: “Không có gì nghiêm trọng, chỉ là bị gãy xương nhẹ ở cổ tay”.
“Cô gửi định vị cho tôi, tôi đi tìm cô”. Cố Đật Thần vừa nói vừa đi ra khỏi công ty.
“Sếp Cố, anh không cầm đến, tôi….” Lời sau của cô chưa nói xong, đã bị Cố Đật Thần cắt ngang, “Được rồi, đừng dài dòng, định vị lập tức gửi cho tôi”. Nói xong, trực tiếp cúp máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-lam-kho-nu-chinh/2475669/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.