Sau khi Uông Minh đọc lướt qua thông báo xong, thái độ khó chịu vẫn không hề giảm xuống mà càng có xu hướng tăng cao.
"Nếu đã là thành viên của Đội điều tra thì phải đến đúng giờ, thực hiện đúng quy đinh, chứ không phải mất trật tự không xem ai ra gì như thế này."
Uông Minh nói đến đây thì hơi dừng lại một chút, ánh mắt mang theo tia địch ý nhìn cả hai người đối diện.
"Hơn nữa... có thành viên mới mà tại sao tôi là đội trưởng lại không hề biết?"
Đối diện với sự địch ý đến từ Uông Minh, chàng trai mặc áo đen chỉ nở nụ cười nửa miệng, nhìn chằm chằm Uông Minh một lúc, rồi lướt mắt thoáng qua những người đang ngồi im phăng phắc trong phòng, lắc lắc đầu vài cái, rồi liếm môi chuẩn bị phản kích.
Nhưng không để cậu ta nói được nửa chữ, chàng trai thư sinh ở đằng sau đã lên tiếng.
Chỉ thấy cậu ta giơ tay nâng một bên mắt kính lên, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía Uông Minh, lạnh nhạt nói.
"Đội trưởng Uông, chúng tôi là thành viên mới của các người là chuyện không thể chối cãi. Còn nếu anh nói anh chưa nhận được lệnh của cấp trên vậy thì phải hỏi bản thân anh chứ đừng hỏi chúng tôi! Có lẽ cấp trên đã thông báo nhưng dung lượng não của anh quá kém không thể nhớ được những thông tin đơn giản ngay cả động vật đơn bào cũng có thể ghi nhớ này. Cũng có thể đối với cấp trên của anh, có thông qua anh hay không cũng không quan trọng. Hoặc là, giống như những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-that-khong-don-gian/1204705/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.