"Có điều các người mắng cũng mắng rồi, quậy cũng quậy rồi, có phải nên biến đi cho nhanh không?"
Trình Xuân Nha vuốt mái tóc: "Thời gian của tôi quý giá lắm, không có nhiều thời gian để lãng phí với các người đâu."
"Vậy nên mau lên, cút khỏi nhà tôi nhanh đi."
"Thật tình," Trình Xuân Nha đảo mắt. "Sao lại không biết điều một chút nào thế nhỉ? Mà cũng phải, lũ cặn bã như các người thì làm sao có được cái phẩm chất cao thượng là biết điều được chứ."
"Mày... Mày..." Mẹ Trình tức đến mức cảm thấy khó thở. "Tao hỏi mày, Nam Tích tự sát đang nằm trong bệnh viện, sao mày là mẹ nó mà lại dửng dưng như không có chuyện gì xảy ra, cái gì cũng mặc kệ thế?"
"Trình Xuân Nha, mày chỉ có một đứa con gái là Nam Tích, sau này còn phải trông cậy nó dưỡng lão, nhưng mày xem lại những việc mày đang làm đi, mày không sợ sau này Nam Tích không nuôi mày à?"
"Đúng vậy," cha Trình cũng lập tức nói hùa theo. "Trình Xuân Nha, làm người không thể chỉ nhìn cái lợi trước mắt được. Mày chỉ có một đứa con gái là Nam Tích, nếu không muốn sau này không ai dưỡng lão thì tốt nhất hãy lập tức dùng quan hệ của mày, đưa Nam Tích và Như Tình ra nước ngoài làm phẫu thuật."
"Nếu không thì mày cứ chờ Nam Tích hận mày cả đời đi, đừng có mơ tưởng đến lúc già yếu không đi lại được thì nó sẽ nuôi mày."
"Ha ha!" Trình Xuân Nha bị chọc cho bật cười. "Tôi thật sự phải cảm ơn hai người đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/5076160/chuong-1136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.