Sắc mặt Tư Âm sa sầm: “Thật không ngờ đấy! Cũng có lúc ta nhìn lầm người, vốn tưởng là cô bé thật thà, ai ngờ lại là một tiểu hồ ly.”
“Sao so được với dì,” Trình Xuân Nha vừa ăn mì vừa nói. “Nếu nói về khoản hồ ly tinh thì ai bì được với dì chứ? Dù sao thì ngay cả khi cha tôi còn chưa ly hôn, dì đã quang minh chính đại làm vợ bé cho ông ấy rồi.”
“Cũng may là dì sinh đúng thời, chứ nếu là ở xã hội cũ, một người vợ lẽ không danh không phận như dì, dù có cố gắng thế nào đi nữa cũng vĩnh viễn không thể trở thành vợ cả.”
Trình Xuân Nha có thể hiểu vì sao Tư Âm không thích mình, nhưng điều đó không có nghĩa là cô sẽ để người khác bắt nạt.
Bà ta tỏ thái độ với cô, thật sự cho rằng cô là đứa nhà quê dễ bắt nạt hay sao? Sắc mặt Tư Âm càng thêm khó coi: “Đúng là lanh mồm lanh miệng thật, nhưng nếu cô có bản lĩnh thật sự thì đừng có châm chọc tôi trước mặt tôi thế này!”
“Đợi cha cô về, nếu có gan thì hãy nói lại những lời vừa rồi trước mặt ông ấy xem.”
“Dì à, tôi thấy dì cũng thông minh lắm mà, sao mới một lát đã nói ra những lời thiếu não như vậy?” Trình Xuân Nha liếc một cái khinh thường. “Xem ra cái đầu thông minh của dì cũng chỉ hữu dụng khi đối phó với cha tôi mà thôi.”
“Nhưng dù thế nào đi nữa, tôi vẫn phải khẩn khoản cầu xin dì, hãy nghĩ cho cảm nhận của người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/5037294/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.