Cao Vận Lan ấm ức nói: “Anh mắng em, chỉ vì mấy lời nói bậy bạ của Trình Xuân Nha mà anh nỡ mắng em như vậy.”
“Tiêu Lỗi, chẳng lẽ trong lòng anh em lại là hạng người lẳng lơ đến thế sao? Anh thà tin lời của Trình Xuân Nha chứ không muốn tin vào tình cảm thật lòng của em dành cho anh à?”
“Thôi được rồi,” Tiêu Lỗi hoàn toàn mất hết kiên nhẫn, bật dậy. “Mẹ kiếp, tâm trạng đang tốt đẹp lại bị cô phá hỏng hết cả.”
Nói xong, Tiêu Lỗi liền đi thẳng ra ngoài tiệm cơm.
Bây giờ, ông ta chỉ muốn đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe ngay lập tức, nếu không trong lòng cứ thấp thỏm không yên.
Còn chuyện giúp Cao Vận Lan dạy dỗ chồng cũ ư? Ha! Tiêu Lỗi bây giờ làm gì có tâm trạng đó nữa!
“Tiêu Lỗi!” Cao Vận Lan lúc này mới thật sự cuống lên, vội vàng đứng dậy định đuổi theo.
Nào ngờ lại bị Trình Xuân Nha níu lại: “Sao thế? Hai người định ăn quỵt à?”
“Tôi nói cho cô biết nhé Cao Vận Lan, đồ ăn hai người gọi bếp sau đã làm rồi. Cô muốn đi cũng được, nhưng phải thanh toán hóa đơn đã.”
“Nếu không thì đừng trách tôi áp giải cô lên đồn công an, để các đồng chí trên đó phân xử.”
“Trình Xuân Nha, anh giỏi lắm!” Cao Vận Lan nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Trình Xuân Nha. “Tôi thật không ngờ, ao Vận Lan tôi lại thua trong tay anh một lần nữa.”
“Nhưng anh đừng có đắc ý, sẽ có ngày Cao Vận Lan này trả lại cả vốn lẫn lời. Nỗi sỉ nhục anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/5037290/chuong-1087.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.