“Hóa ra đồng chí Trình là người ở khu Tây Thành,” Nguyên Linh Bội nói với giọng vô cùng áy náy. “Đều do tôi cả, hôm qua không hỏi cho rõ, lại khiến đồng chí Trình hôm nay phải đi một quãng đường xa như vậy để đến ăn cơm với tôi.”
Từ khu Tây Thành đạp xe đến khu Nam Thành bên này, ít nhất cũng phải mất một tiếng đồng hồ.
Vì mời đồng chí Trình ăn cơm để cảm ơn chuyện hôm qua anh đã giải vây, thế mà lại khiến anh phải lặn lội đường xa đến đây, điều này làm Nguyên Linh Bội áy náy vô cùng.
Hơn nữa, quan trọng nhất là, đồng chí Trình chắc chắn đã phải xin nghỉ để đến đây.
Trời ạ! Mình đúng là đoảng quá, sao hôm qua lại không hỏi cho rõ ràng cơ chứ? Nếu hôm qua hỏi rõ đồng chí Trình ở đâu, thì dù có muốn mời anh ăn cơm cảm ơn đi nữa, cũng nên là cô xin nghỉ đến khu Tây Thành mời anh mới phải!
“Việc này sao có thể trách cô được chứ?” Trình Xuân Nha cười nói. “Được rồi, đừng nghĩ nhiều nữa, tiệm cơm quốc doanh sắp đến rồi kìa, cô nghĩ xem muốn mời tôi ăn gì đi!”
“Cũng không biết hôm nay tiệm cơm quốc doanh có thịt kho tàu không nữa,” Nguyên Linh Bội nói. “Đồng chí Trình, lát nữa anh cứ yên tâm gọi món nhé, muốn ăn gì cứ thoải mái gọi, đừng khách sáo với tôi!”
Để mời Trình Xuân Nha ăn cơm, hôm nay Nguyên Linh Bội đã mang theo hết hơn hai mươi đồng tiền riêng.
Cô còn bỏ ra mấy đồng để đổi tem phiếu thịt và tem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/5037276/chuong-1073.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.