Một ngàn đồng xem như bán rẻ rồi.
Nhưng cũng chẳng còn cách nào khác!
Bây giờ ở quê, chẳng có mấy gia đình có thể bỏ ra một ngàn đồng cả.
Nghe Trình Xuân Nha ra giá một ngàn đồng, lập tức không còn ai lên tiếng nữa.
Dù sao một ngàn đồng cũng không phải là số tiền nhỏ. Những người có ý định mua cũng phải về nhà bàn bạc kỹ lưỡng đã.
Tối đến, bác cả Lưu sang nhà Trình Xuân Nha, ngỏ ý muốn mua lại cả nhà và đất của bà.
Cháu trai và cháu gái đều đã lớn, nhà cửa thật sự quá chật chội.
Quan trọng nhất là cũng đến lúc phải cho hai đứa con trai ra ở riêng. Vậy nên nếu mua được nhà và đất của em dâu thì vừa hay có thể chia cho chúng nó.
Đến lúc đó, nhà và đất chia cho hai đứa con mỗi đứa một phần, như vậy sẽ không phải lo lắng chuyện chia gia tài gây ra xích mích.
“Bác cả, bác thật sự muốn mua sao?” Trình Xuân Nha khẽ cau mày nói. “Cái thằng Sơn Trụ tính nết thế nào, bác cũng biết rồi đấy.”
“Tôi chỉ sợ bán nhà và đất cho bác rồi, sau này cái thằng trời đ.á.n.h đó lại đến gây sự thôi!”
Nếu bán cho người khác, Lưu Sơn Trụ nhiều lắm cũng chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt.
Nhưng nếu bán cho bác cả thì lại là chuyện khác.
Cũng vì vậy mà Trình Xuân Nha thật lòng khuyên bác cả Lưu nên suy nghĩ lại cho kỹ.
Vẻ mặt bác cả Lưu trở nên do dự.
Với cái tính của cháu trai mình, nó đúng là có thể làm ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4903795/chuong-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.