“Thôi được rồi, chúng ta đừng nói về mụ Trần Thúy Châu kia nữa,” Trình Xuân Nha sa sầm mặt nói. “Cứ hễ nhắc tới mụ yêu bà đó là tôi chỉ hận không thể đi tìm bà ta liều mạng.”
Mọi người nhìn Trình Xuân Nha với vẻ đồng tình.
Haiz! Con trai kiếm được tiền thì có ích gì, toàn bị người ta nguyền rủa không sinh được cháu trai nối dõi.
Cũng vì vậy mà tuy dân làng rất ngưỡng mộ chuyện Lưu Sơn Trụ làm ông chủ kiếm được nhiều tiền, nhưng cũng không đến mức ghen ăn tức ở.
Không sinh được con trai thì kiếm nhiều tiền đến mấy cũng có ích gì.
Dân quê như họ coi trọng nhất là chuyện hương khói nối dõi. Nếu không sinh được con trai thì sẽ bị người ta khinh thường lắm.
Cho dù hắn có là ông chủ lớn thì đã sao? Khi đối mặt với người khác, lưng cũng chẳng thẳng lên nổi.
“Hay cho Trình Xuân Nha cô, lại dám nói xấu tôi.” Đúng lúc này, giọng nói giận dữ của Trần Thúy Châu vang lên.
“A!” Trình Xuân Nha cười lạnh nhìn Trần Thúy Châu. “Trần Thúy Châu, chỉ với những chuyện thất đức mà bà làm ra, tôi không tìm bà liều mạng đã là may lắm rồi, nói xấu bà vài câu thì đã sao nào?”
“Hay là bà lại nguyền rủa nhà chúng tôi đi! Dù sao thằng Sơn Trụ nhà tôi cũng đã bị bà nguyền cho đến mức không sinh nổi con trai rồi, Trình Xuân Nha tôi còn sợ gì bà nữa.”
Vì sợ bị Trần Thúy Châu nguyền rủa nên dân làng không những không dám giao du mà cũng chẳng dám chọc vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4903786/chuong-1033.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.