“Thôi được rồi, bây giờ nói mấy chuyện này còn quá sớm, đợi anh tốt nghiệp đại học rồi đi làm thì hẵng tính,” Trình Xuân Nha nói. “Biết đâu chừng, đến lúc anh tốt nghiệp thì em đã thành bà chủ lớn rồi cũng nên.”
“Nếu thật sự thành bà chủ lớn rồi thì còn để ý hai mươi đồng mỗi tháng làm gì nữa?”
“Em tự tin thế à?” Trương Hán Đông cười nói.
“Đương nhiên rồi,” Trình Xuân Nha cười đắc ý. “Trình Xuân Nha em là ai chứ! Trên đời này chỉ có việc Trình Xuân Nha em không muốn làm, chứ không có việc gì mà em làm không được.”
“Được rồi, cái con bé này, mạnh miệng ghê nhỉ,” anh cả Trình từ trong phòng đi ra. “Hán Đông, mẹ cậu đi rồi à!”
Em gái đã kể cho anh nghe chuyện mẹ Trương đến thủ đô, nên anh cả Trình đương nhiên cũng biết những chuyện không ra gì mà bà ta đã làm.
Cũng may là em rể là người tốt.
Chứ nếu không, với đôi vợ chồng già nhà Trương Hán Đông, có khi em gái mình đã thật sự đòi ly hôn rồi.
“Anh, chị dâu em đâu rồi?” Trình Xuân Nha nhìn anh cả hỏi.
“Ngủ rồi,” anh cả Trình ngồi xuống ghế. “Vốn dĩ anh cũng ngủ rồi, nhưng ai bảo em khoác lác đến tận trời xanh, làm anh tỉnh cả ngủ.”
“Anh cả, mẹ em về rồi,” Trương Hán Đông nói với anh vợ. “Bà đi chuyến tàu bảy giờ tối nay.”
“Về rồi à,” anh cả Trình mừng rỡ. “Về là tốt rồi, về là tốt rồi.”
“Hán Đông, không phải anh cố tình không ưa mẹ cậu, mà là cái kiểu của bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4889261/chuong-1005.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.