Đang nói, Trương Vân Thái bèn nhìn Trình Xuân Nha, cất lời: “Em là em dâu phải không! Chị là Vân Thái, chị gái của Hán Đông.”
Nói rồi, Trương Vân Thái lập tức quay sang em trai, hốc mắt nhanh chóng đỏ hoe. Cô đ.á.n.h nhẹ vào người cậu: “Cái thằng nhóc thối này, vừa xuống nông thôn là quên đường về rồi.”
“Lần này nếu không phải em đỗ đại học thì có phải là cũng chẳng thèm về nhà nữa không.”
Về chuyện em trai đỗ đại học, mẹ đã nói với cô qua điện thoại rồi.
Thật ra, trong lòng Trương Vân Thái luôn cảm thấy áy náy với em trai.
Cha mẹ đều là người trọng nam khinh nữ, ngày trước nếu không phải em trai làm ầm lên thì người phải xuống nông thôn làm thanh niên trí thức chắc chắn là cô.
Vì vậy, sau này khi em trai lấy một cô gái nông thôn làm vợ, Trương Vân Thái cảm thấy áy náy không nói nên lời.
“Chị.” Giọng Trương Hán Đông cũng có chút nghẹn ngào.
Từ nhỏ, vì cha mẹ ngày nào cũng phải đi làm nên có thể nói Trương Hán Đông do một tay chị gái nuôi lớn.
So với tình cảm dành cho cha mẹ, thật ra tình cảm giữa Trương Hán Đông và chị gái mới là tốt nhất.
Cũng vì thế mà ngày trước, khi cha mẹ muốn chị gái xuống nông thôn, Trương Hán Đông đã nhất quyết không đồng ý.
Vốn dĩ Trương Hán Đông định bụng ngày mai sẽ đến nhà chồng của chị để thăm hỏi, không ngờ hôm nay chị lại về.
“Hai... hai đứa bây còn có coi tao ra gì không hả!” Mẹ Trương tức đến độ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4882471/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.