“Chuyện này con phải nghe lời mẹ. Bằng mọi giá chúng ta phải ngăn cản Hán Đông đi thi đại học. Dù sao cha con cũng là trưởng thôn, muốn giở chút mánh khóe để Hán Đông không thi được thì vẫn đơn giản chán.”
“Mẹ,” Trình Xuân Nha cũng bực mình nói. “Con đã nói rồi, con sẽ không ngăn cản anh Hán Đông đi thi đại học đâu.”
“Con mặc kệ, về chuyện anh Hán Đông thi đại học, cha và mẹ đừng giở trò xấu gì, nếu không thì đừng trách con không nhận hai người nữa.”
Thật ra cha mẹ Trình cũng không phải người xấu.
Bọn họ chỉ quá lo nghĩ cho con gái mình mà xem nhẹ cảm nhận và tiền đồ của người khác.
“Con...” Mẹ Trình tức đến nỗi đứng bật dậy khỏi ghế. “Được, được, được! Cứ cho là ta với cha con nhiều chuyện đi! Con bé c.h.ế.t tiệt này cứ chờ bị thằng Hán Đông bỏ rơi đi, đến lúc đó đừng có về nhà mẹ đẻ mà khóc lóc là được.”
Dứt lời, mẹ Trình liền đùng đùng nổi giận bỏ ra ngoài.
“Mẹ, mẹ không ngồi thêm lát nữa ạ?” Trình Xuân Nha vội vàng đứng dậy đi ra cửa. “Trưa nay con định gói sủi cảo hẹ, mẹ ở lại ăn cơm rồi hẵng về!”
“Ai mà thèm sủi cảo hẹ của cô,” mẹ Trình gắt gỏng, đoạn không thèm quay đầu lại. “Đúng là làm ơn mắc oán, cứ chờ đến ngày con ranh cô khóc lóc mà xem.”
Trình Xuân Nha còn biết nói gì hơn.
Cô chỉ đành bất lực nhìn mẹ mình rời đi.
“Mẹ ơi, trưa nay nhà mình ăn sủi cảo hẹ ạ?” Cậu con trai ba tuổi rưỡi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4882455/chuong-973.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.