“Hỉ Muội, rốt cuộc tôi phải làm sao bây giờ?” Trình Xuân Nha ngã vào lòng Diêu Hỉ Muội, nức nở nói: “Nhà họ Lưu đây là muốn dồn tôi vào chỗ c.h.ế.t mà!”
“Sao tôi lại ngốc đến thế, gả vào nhà họ Lưu nửa năm trời mà không hề nghi ngờ gì. Ngay cả khi Lưu Diệu Quốc luôn hờ hững với tôi, tôi cũng chẳng mảy may suy nghĩ.”
“Hu hu! Tôi không sống nổi nữa,” Trình Xuân Nha lấy tay đ.ấ.m thùm thụp vào n.g.ự.c mình. “Cả đời này của tôi đều bị Lưu Diệu Quốc hắn hủy hoại rồi, tôi sống tiếp còn có ý nghĩa gì nữa chứ!”
“Xuân Nha, cô không được nghĩ quẩn như vậy!” Diêu Hỉ Muội cũng không kìm được mà bật khóc: “C.h.ế.t không bằng sống dở, huống hồ thời đại bây giờ đã khác rồi. Nếu cuộc sống này không thể tiếp tục được nữa thì ly hôn với Lưu Diệu Quốc là xong.”
“Với tình cảnh của cô, nếu ly hôn thì người khác sẽ không chỉ trỏ gì đâu, ngược lại họ chỉ thấy thương cô thôi.”
“Vậy nên nghe tôi, đừng nghĩ quẩn! Cùng lắm thì ly hôn thôi, chẳng có gì là không vượt qua được cả.”
“Đúng đấy, Xuân Nha,” thím Trương cũng khuyên nhủ: “Cùng lắm thì ly hôn là được. Tình cảnh của cháu thế này, nếu có ly hôn cũng không ai nói gì cháu đâu.”
“Ai!” Thím Quan thở dài: “Nhà họ Lưu này đúng là chẳng ra gì, sao chúng nó có thể hại người như vậy chứ? Một người con gái đang yên đang lành như Trình Xuân Nha mà bị hại đến nông nỗi này. Gọi chúng nó là súc sinh thì đúng là còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4882436/chuong-954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.