“Không đâu, không đâu,” Trình Xuân Nha nói với vẻ mặt tuyệt vọng. “Nếu tà ma đó có thể thoát ra khỏi người Diệu Quốc nhà tôi thì nó đã không ở lì trong đó đến tận bây giờ.”
“Chắc chắn nó đã sớm thoát ra khỏi người Diệu Quốc nhà tôi và chạy khỏi từ đường rồi.”
“Hu hu! Diệu Quốc ơi! Chuyện này rốt cuộc phải làm sao đây!”
Gã đàn ông kia nghe Trình Xuân Nha nói vậy thì bỗng cảm thấy bớt sợ hãi hơn hẳn.
Suy cho cùng, Trình Xuân Nha nói rất có lý!
Nếu tà ma đó có thể thoát khỏi họ, thì ba người nhà họ Lưu thì đã chẳng bị nhốt trong từ đường.
“Xem ra cơ thể của ba người nhà Lưu Diệu Quốc có gì đó đặc biệt, nên tà ma mới nhập riêng vào người họ,” gã đàn ông kia lẩm bẩm.
“Chắc chắn là như vậy rồi,” một gã đàn ông khác bước tới nói. “Nhưng dù thế nào đi nữa, thôn ta cũng không thể lơ là cảnh giác.”
“Trừ phi tìm được thầy cúng về làm phép, nếu không thì nói gì cũng không thể thả ba người nhà Lưu Diệu Quốc ra khỏi từ đường được.”
“Xuân Nha,” gã đàn ông vừa nói xong liền nhìn Trình Xuân Nha. “Cô về trước đi! Đừng lo lắng quá, Diệu Quốc nhà cô cùng mẹ chồng và chị dâu cô chắc chắn sẽ không sao đâu.”
“Nhà cô bây giờ xảy ra chuyện thế này, nếu cô không kiên cường lên thì chẳng phải là thật sự sụp đổ hay sao.”
“Phải biết rằng, cháu trai cô vẫn cần cô chăm sóc đấy?”
“Em dâu, em dâu,” đúng lúc này, giọng của Trần Lan San
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4813728/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.