“Cô... Cô...” Mẹ Lưu tức đến không nói nên lời. “Đến chuyện này mà cô cũng muốn so đo với chị dâu à? Chẳng lẽ cô không biết sức khỏe của chị dâu cô yếu ớt sao? Huống chi chị dâu cô còn có tiền trợ cấp của chính phủ mỗi tháng, số tiền đó đều nộp hết cho nhà mình còn gì!”
Con trai bà là liệt sĩ, chồng mất, làm vợ đương nhiên được hưởng trợ cấp kinh tế của chính phủ.
Dĩ nhiên, khoản trợ cấp hàng tháng đó không hề đưa vào tay mẹ Lưu.
Vì thương Trần Lan San như con gái ruột nên mẹ Lưu để con dâu cả tự mình giữ số tiền ấy.
“Mẹ, con gả vào nhà này cũng nửa năm rồi, nhà mình tình hình thế nào, chẳng lẽ con lại không rõ sao? Khoản trợ cấp chính phủ chị dâu có nộp cho mẹ để lo chi tiêu trong nhà hay không, chẳng lẽ con không biết chắc?”
“Từ hôm nay trở đi, con không muốn bị nhà họ Lưu các người coi như người hầu để mà sai vặt nữa. Chồng mình còn bị người ta lôi lên giường rồi, nếu con vẫn còn ngốc nghếch như một con ở đi hầu hạ cô Trần Lan San đó thì đầu óc con đúng là có vấn đề thật rồi.”
“Trời ơi! Cô thật sự muốn tức c.h.ế.t tôi sao!” Mẹ Lưu lúc này lòng nóng như lửa đốt, chỉ sợ hàng xóm láng giềng nghe được những lời này của Trình Xuân Nha. “Coi như mẹ già này van xin cô được không, cô đừng nói hươu nói vượn nữa.”
“Chẳng lẽ cô thật sự muốn làm ầm lên cho người ta chê cười, hủy hoại danh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802318/chuong-939.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.