Lại một lần nữa xuyên vào một tiểu thế giới.
“Mẹ, con về rồi!”
“Diệu Quốc, con về rồi à? Sao thế, mệt lắm à! Để chị dâu lấy cho con chậu nước rửa mặt.”
“Lan San, pha thêm chút nước ấm vào chậu nước, trời bắt đầu lạnh rồi, đừng để Diệu Quốc phải rửa mặt bằng nước lạnh.” Đây là giọng của mẹ chồng nguyên chủ.
Trình Xuân Nha nhìn qua cửa sổ nhà bếp, thấy cảnh một nhà ba người thân thiết yêu thương nhau ở bên ngoài.
Còn cô, người vợ danh chính ngôn thuận của Lưu Diệu Quốc, lại giống như người hầu trong nhà này, trong khi Trần Lan San mới thực sự là vợ của anh ta.
“Em dâu, Diệu Quốc về rồi à? Chị vào lấy chút nước ấm cho anh ấy rửa mặt,” Trần Lan San cầm chậu rửa mặt từ bên ngoài đi vào, “Em không thấy đấy chứ, mặt Diệu Quốc bẩn đến mức không nỡ nhìn, trông mà đau lòng c.h.ế.t đi được. Làm thợ mỏ đúng là công việc mệt c.h.ế.t người mà.”
“Chị dâu cũng thật thương Diệu Quốc quá, nói thật, người không biết chuyện có khi còn tưởng chị dâu mới là vợ của anh ấy,” Trình Xuân Nha cười nói. “Rốt cuộc, đôi khi chính em cũng cảm thấy chị dâu và Diệu Quốc mới giống một cặp vợ chồng.”
“Còn em, vợ của Lưu Diệu Quốc, lại cứ như người hầu trong nhà này vậy.”
“Choang!”
Chậu rửa mặt trên tay Trần Lan San rơi xuống đất, cô ta rưng rưng nước mắt, tủi thân nhìn Trình Xuân Nha: “Xuân Nha, sao em có thể nói những lời như vậy? Em nói thế không chỉ sỉ nhục chị, mà còn sỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802314/chuong-935.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.