“Bà nói bậy bạ gì đấy?” Triệu Chiêu Đệ tức không chịu được, “Tôi không cho phép bà nói cha mẹ tôi như vậy, cha mẹ tôi không phải loại người đi bán con gái.”
“Thôi đi, cha mẹ cô là người thế nào, cả làng này ai mà chẳng biết. Chỉ có đứa ngốc như cô mới nghĩ cha mẹ tốt với mình,” thím Trương mất kiên nhẫn nói, “Cút mau đi! Chỉ với việc nhà cô cầm của nhà họ Trình ba trăm đồng thôi...”
“...Cô, Triệu Chiêu Đệ, chẳng lẽ còn tưởng mình có thể quay lại làm con dâu nhà họ Trình, tái hôn với Trình Xuân Nha chắc?”
“Tôi không có,” Triệu Chiêu Đệ ấm ức vô cùng, “Tôi chỉ muốn thăm con trai tôi thôi, ai nói tôi muốn tái hôn với Trình Xuân Nha chứ!”
Đương nhiên là Triệu Chiêu Đệ muốn tái hôn.
Chỉ là...
Dù rất không muốn thừa nhận, nhưng cô ta cũng phải chấp nhận sự thật rằng, việc cô ta muốn tái hôn với Trình Xuân Nha là chuyện không thể nào.
Còn chuyện Trình Xuân Nha sẽ cầu xin cô ta tái hôn lại càng hoang đường hơn.
Triệu Chiêu Đệ thật sự rất hối hận, tại sao lúc đó mình lại đồng ý ly hôn cơ chứ? Nhưng dù trong lòng hối hận, Triệu Chiêu Đệ cũng không quá trách mẹ mình, bởi suy cho cùng, lúc trước mẹ khuyên ly hôn cũng là vì muốn tốt cho cô ta.
Ai mà ngờ được Trình Xuân Nha lại tuyệt tình với cô ta đến thế?
“Được rồi, đừng có lôi đứa bé ra làm lá chắn nữa,” thím Trương nói với vẻ mặt khinh bỉ, “Thăm con chỉ là cái cớ thôi, tưởng người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802308/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.