"Là ai bắt nạt ai chứ!" Nguyên Quế Anh suy sụp gào khóc. "Đứa bé trong bụng tôi thật sự là của Trình Xuân Nha, là của hắn mà!"
Mẹ Nguyên kéo con gái sang một bên, nhỏ giọng hỏi: "Quế Anh, con nói thật cho mẹ biết, đứa bé trong bụng con có thật là của Trình Xuân Nha không?"
Nguyên Quế Anh gật đầu một cách chắc chắn.
Mẹ Nguyên nhận được lời khẳng định của con gái, bèn quay sang nói với hai cha con Trình Xuân Nha: "Được thôi, nếu bây giờ nhà họ Trình các người không tin đứa bé trong bụng con gái tôi là giống nhà mình, vậy thì cứ đợi con bé sinh con ra rồi hẵng nói."
"Nhưng mà chúng ta phải viết giấy thỏa thuận trước, nhờ trưởng thôn làm chứng."
"Còn nữa, sau khi con gái tôi sinh con ra, nếu xác định đúng là giống nhà họ Trình các người thì nhà các người phải đền cho nhà tôi ba trăm đồng."
"Muốn dùng hai trăm đồng để đuổi nhà chúng tôi đi à, không có chuyện dễ dàng như vậy đâu."
Cha Trình sắc mặt khó coi: "Ba trăm đồng, sao nhà các người không đi ăn cướp luôn đi?"
"Thế nào, sợ rồi à," mẹ Nguyên lại đắc ý, "Không đưa ba trăm đồng cũng được thôi! Giờ thì rước con gái tôi về nhà đi."
"Con trai ông không phải cứ khăng khăng nói đứa bé trong bụng con gái tôi chắc chắn không phải của nó sao? Vậy ông còn sợ cái gì."
"Bà..."
"Cha," Trình Xuân Nha ngắt lời cha mình, đôi mắt nhìn mẹ Nguyên nói, "Cứ làm theo lời bà nói. Bây giờ chúng ta nhờ trưởng thôn viết giấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802280/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.