"Không cần đâu, không cần đâu ạ," Trâu Yêu Muội vội vàng nói. "Bác gái, bọn cháu ngồi một lát rồi đi ngay, bác đừng bận rộn nữa."
"Đúng rồi đó bác," vừa nói, Trình Xuân Nha vừa vội vàng lấy thịt lợn từ trong gùi ra. "Hôm nay trong làng bắt được mấy con lợn rừng, nhà cháu được chia hẳn một con."
"Nên cha mẹ cháu bảo đem sang biếu hai chị một ít, để mọi người cũng được nếm thử hương vị mới."
Mẹ Diêm nhìn khối thịt lợn to tướng, ước chừng phải hơn hai chục cân, mà sững người không nói nổi câu nào. Sau đó nghe Trình Xuân Nha nói, lợn rừng đều do cậu ta đ.á.n.h c.h.ế.t, trong lòng càng thêm chấn động. Trời ơi! Đây là thiên phú sao? Không ngờ đứa em nhận nuôi này của con dâu mình lại giỏi giang đến vậy.
Thế nên mẹ Diêm không thể hiểu nổi, con trai lợi hại như vậy, sao bên họ hàng nhà con dâu lại đồng ý cho nó sang đây làm con nuôi chứ? Đặt thịt lợn rừng xuống, Trình Xuân Nha và Trâu Yêu Muội liền rời khỏi nhà họ Diêm. Mẹ Diêm cũng không giữ lại, vì bà biết, từ trấn quay về làng Đại Bá phải đi bộ gần hai tiếng đồng hồ.
Ra khỏi nhà họ Diêm, Xuân Nha dẫn dẫn Trâu Yêu Muội ghé vào cửa hàng hợp tác xã.
"Anh Xuân, chúng ta vào hợp tác xã làm gì vậy?" Trâu Yêu Muội khó hiểu hỏi. "Anh Xuân, mình đâu có mang tiền, lại còn không có phiếu nữa!"
"Mua kẹp tóc thì đâu cần phiếu," Trình Xuân Nha nắm tay cô kéo vào trong. "Anh chợt nhớ ra, hình như vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802262/chuong-883.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.