"Yên tâm đi, trưởng thôn," bác cả Trình vui vẻ nói. "Tôi khó khăn lắm mới có được một đứa con trai, thương còn chưa kịp, sao lại giống như ai đó, đầu óc có vấn đề, cố tình gây khó dễ cho con trai với con dâu chứ?"
Bác cả Trình liếc sàn cha Trình một cái đầy ý trêu chọc, lại giả vờ khách khí nói: "Thằng hai, anh đây phải cảm ơn mày. Nếu không phải vợ chồng mày không coi con trai ra gì, thì anh với chị dâu mày đâu có được phúc vô cớ mà có thêm một đứa con trai."
"Anh cả, anh đừng được voi đòi tiên, kẻo đắc ý quá mà tự rước họa vào thân!" Cha Trình tức giận nói.
"Chuyện này không phiền mày bận tâm," bác cả Trình cười cười. "Mắt anh cũng không phải để trưng. Đi đường vẫn biết nhìn đường cẩn thận. Nên chuyện rơi vào hố phân, mày tự nên chú ý nhiều hơn!"
"Dù sao đầu óc không tỉnh táo, mắt nhìn lại kém, sơ ý một chút là dễ rơi vào hố phân lắm!"
Nói xong, bác cả Trình quay sang trưởng thôn: "Trưởng thôn, tôi còn phải đi báo tin vui này cho hai đứa con gái nữa, không về làng cùng mọi người."
"Đi đi! Đi đi!" Trưởng thôn nói. "Chuyện vui lớn thế này, phải nhanh báo cho chúng nó biết chứ!"
Trưởng thôn nhìn theo bóng bác cả Trình rời đi, rồi quay lại nhìn cha Trình với vẻ mặt phức tạp: "Trình lão nhị à! Tôi thật sự không biết nên nói ông thế nào cho phải."
"Ông nhìn anh cả ông kìa, người ta quý thằng bé Xuân Nha nhà ông đến thế. Còn vợ chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802250/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.