"Cái người này, sao lại không biết quý trọng phúc phần thế nhỉ?" Khúc Tiểu Yến mắt đỏ hoe. "Nếu Xuân Nha là con trai tôi, tôi thương yêu còn không kịp, sao có thể như mụ Cao Phượng Mai đó, cứ khăng khăng vùi dập con trai mình?"
"Có lẽ là con trai nhiều quá, nên không còn quý nữa chăng?" Bà thím đang nói bỗng sáng mắt lên. "Tiểu Yến à! Nếu em dâu của cô không quý đứa con trai út Xuân Nha đó, thì tại sao vợ chồng cô không nhận Xuân Nha làm con nuôi?"
"Đúng đấy!" Lập tức có người đồng tình. "Nếu Cao Phượng Mai đã ghét đứa con út như thế, thì thà cho vợ chồng cô làm con nuôi đi! Cũng đỡ nó suốt ngày bị mẹ ruột chướng mắt."
"Chị dâu cả, ý này cũng không tồi đâu," Tân Lệ Châu nói. "Anh hai nếu không thích thằng Xuân Nha đến thế, thì thà để nó làm con trai của chị và anh cả đi! Chỉ là..."
Nói đến đây, lông mày Tân Lệ Châu nhíu chặt, rồi lại thở dài: "Ôi, nói gì thì nói, tôi còn lạ gì tính tình vợ chồng anh hai đâu? Bà ta là người thà để thứ mình không thích thối rữa trong tay, chứ nhất quyết chẳng chịu để người khác hưởng!"
"Huống chi thằng Xuân Nha lại giỏi giang như thế. Với tính nết của họ, làm gì có chuyện chịu lỗ vốn mà cho người khác nuôi con?"
"Cũng phải." Bà thím khi nãy lắc đầu, than thở. "Haizz! Xem ra Tiểu Yến không có phúc phận đó. Mà thằng nhỏ cũng chẳng có phúc, cả đời này định sẵn chỉ có thể bị cha mẹ chèn ép."
"Trừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-ky-chu-nha-ta-lai-bay-tro/4802236/chuong-857.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.